MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 158

- Hình như chị đã hiểu lầm quan hệ giữa tôi và Văn Yến. Chúng tôi chỉ là
bạn bè thông thường, một tình bạn cực kỳ tốt đẹp.

- Thế à? Tôi cứ tưởng là cậu có một người bạn mới thì quay sang lãnh đạm
với Văn Yến chứ! - Khánh Xuân cười nói.

- Tôi không có bạn mới nào cả. - Tiêu Đồng nói - Tiêu Đồng tôi không có
vận may ấy đâu. Người mà tôi không cần thì người ta lại cứ lẽo đẽo đi theo.
Người mà tôi cần thì người ấy chưa chắc đã nhìn tôi bằng nửa con mắt.

Khánh Xuân mỉm cười đầy ẩn ý:

- Ồ, thế thì tôi biết rồi. Một cô gái có nhiều tiền đã lọt vào mắt cậu. Có điều
cô gái ấy lại không chấp nhận cậu, đúng không?

- Chị nói gì thế? Tôi vốn không ưa gì những kẻ có tiền xa xỉ và hãnh tiến. -
Tiêu Đồng có vẻ phật ý nói.

- Có thể lái một chiếc BMW như vậy rõ ràng không phải là một cô bán
hàng lẻ ngoài vỉa hè đâu! - Khánh Xuân vẫn giữ giọng châm chọc.

Dáng vẻ Tiêu Đồng như có điều gì uẩn khúc, xua tay nói:

- Chị đang nói về cô ta phải không? Chúng tôi chỉ giả vờ quan hệ để lừa bố
cô ta mà thôi, lúc này vẫn còn là bạn bè thông thường. Cô ta dạy tôi học lái
xe.

- Tôi đã trông thấy tất cả những gì diễn ra vừa rồi. - Khánh Xuân nói - Hai
người đã cãi cọ nhau, cô ta có vẻ tức giận khi cậu xuống xe. Bạn bè bình
thường không có kiểu đối xử với nhau như vậy.

Tiêu Đồng thoáng bối rối:

- Là vì cô ta tình nguyện thôi, còn tôi thì chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ
yêu cô ta. Nếu chị không tin, tôi có thể thề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.