MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 169

- Anh bạn trẻ, từ nãy giờ tôi khô hơi rát họng nói nhiều như vậy, cậu có
hiểu được tí nào không?

Tiêu Đồng liếc xéo nhìn Xuân Cường, hỏi lại:

- Anh vừa nói những gì nhỉ?

Xuân Cường đã bắt đầu nổi đóa, lặng người giây lâu mà không nói lên
được một lời, cuối cùng mới gằn giọng:

- Tôi nói cậu mới chừng ấy tuổi, chùi mũi chưa sạch mà lại có thể hỏng đến
thế sao?

Khánh Xuân thấy tình thế đã khá căng thẳng nên vội vàng can thiệp, cười
nhẹ nói:

- Xuân Cường, anh về trước đi, để em nói chuyện với cậu ta.

Vừa cáu kỉnh vừa có vẻ hăm dọa, Xuân Cường nói:

- Không cần phải nói chuyện với cậu ta nữa mà hãy gặp lãnh đạo trường.
Là một sinh viên đại học mà một chút đạo lý thông thường cũng nghe
không vô. Trường này dạy dỗ học trò cái quái quỷ gì thế!

Nét mặt Khánh Xuân đanh lại, cô hạ giọng nói:

- Xuân Cường, hãy để cho em nói chuyện!

Cô biết là tính cách nóng nảy của Xuân Cường sẽ làm cho mọi chuyện
thêm rắc rối, ảnh hưởng không tốt đến công việc của toàn tổ.

Xuân Cường vẫn chưa hạ hỏa nhưng im lặng, không đấu khẩu nữa. Lâu lắm
anh mới nói một câu:

- Được, em hãy nói chuyện với cậu ta. - Anh vừa nói vừa đứng dậy, hậm
hực rời khỏi phòng, đến cửa còn ngoái đầu lại, nói - Anh ở trong phòng làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.