MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 168

đoàn buôn bán và tiêu thụ ma túy ở Colombia cũng đã lôi kéo đến hai mươi
nghìn người trên toàn thế giới. Một tập đoàn tội phạm mà có thể khiêu
chiến với rất nhiều quốc gia Âu Mỹ, bao gồm cả nước Mỹ ở trong đó, đủ
thấy nó điên cuồng như thế nào. Cậu chưa nghe thấy gì cả mà đã vội vàng
bày tỏ thái độ bất hợp tác với chúng tôi là làm sao? Đương nhiên, tội phạm
ma túy ở Trung Quốc không đến nỗi trầm trọng như vậy nhưng đây chính
là lúc các tập đoàn tội phạm nổi lên như ong, có tên lại biến Trung Quốc
thành điểm trung chuyển ma túy, đưa ma túy từ Miama, Thái Lan vào
Trung Quốc rồi từ Hồng Kông chuyển đến các quốc gia Âu Mỹ. Hai mươi
phần trăm lượng heroin ở Mỹ hiện nay là nhập từ Hồng Kông. Do vậy, việc
chống tội phạm ma túy trên đất Trung Quốc trở thành một trong những
trọng điểm của việc phòng chống ma túy trên toàn thế giới. Đây là sự
nghiệp vinh quang. Việc khác thì tôi không hiểu nhưng tôi tin rằng, cậu là
người yêu nước, xã hội đã tạo điều kiện cho cậu bước chân vào giảng
đường đại học, cậu phải báo đáp lại cho xã hội chứ...

Khi Khánh Xuân xách một bình nước trở lại thì Xuân Cường vẫn chìm đắm
trong những lời lẽ rất thắm thiết và hùng hồn của anh, thao thao bất tuyệt
giáo dục ý thức chống ma túy cho cậu sinh viên. Gương mặt Tiêu Đồng tỏ
ra vô cùng lãnh đạm, hầu như không nghe thấy gì. Khánh Xuân rót nước
cho Tiêu Đồng rồi hỏi Xuân Cường:

- Anh chưa về sao?

- Anh vẫn còn đang giúp em đấy thôi! - Xuân Cường nói.

- Thế ư? - Cô quay về phía Tiêu Đồng - Hai người nói chuyện với nhau có
hợp không? Đội trưởng Lý của chúng tôi nói năng hơi trực tính.

Lúc này Tiêu Đồng mới mở miệng:

- Khánh Xuân, tôi chỉ muốn nói chuyện với chị.

Khánh Xuân đưa mắt nhìn Xuân Cường. Anh có vẻ bực bội, hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.