MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 18

- Đây là Phiếu đăng ký tự nguyện hiến các bộ phận trên cơ thể, cần phải có
chữ ký của người thân - Mã Chiếm Phúc nói.

Khánh Xuân sững sờ nhìn thẳng vào mặt anh, lâu lắm mới lên tiếng:

- Là Tân Dân sao? Các người định buộc anh ấy hiến cái gì? Tôi không đồng
ý! Anh ấy là liệt sĩ!

Bố của Tân Dân ngắc ngứ nói:

- Cống hiến giác mạc! Đây chính là ý nguyện của Tân Dân!

Lý Xuân Cường bước đến, dùng giọng nói của người thân nhắc nhở:

- Khánh Xuân, cô quên rồi sao? Sau khi đồng chí Tiểu Bình qua đời, tập thể
chúng ta đều đã đăng ký là sẽ hiến giác mạc sau khi chết. Tân Dân cũng đã
đăng ký rồi.

Khánh Xuân ngây dại nhìn tờ giấy mỏng trước mặt mình. Lý Xuân Cường
đưa cây bút của mình cho cô, nói:

- Khánh Xuân, tất cả chúng ta đều hy vọng là thân thể cậu ấy vẫn vẹn toàn,
giác mạc chẳng qua cũng chỉ là một bộ phận nhỏ thôi mà.

Khánh Xuân cầm lấy cây bút, đưa ánh mắt cảm kích nhìn về phía Xuân
Cường rồi nhìn mái tóc bạc phơ của bố Tân Dân. Rất chậm rãi, cô vạch
từng nét bút đại diện cho người thân của Tân Dân viết tên mình vào phiếu
đăng ký. Bỏ cây bút xuống bàn, cô ngước đầu lên nhìn bác sĩ, hỏi:

- Giác mạc của Tân Dân sẽ được ghép cho ai?

- Trước tiên là sẽ giao cho bệnh viện...

- Tôi muốn biết, các người sẽ ghép nó cho ai?

- Lúc này, rất nhiều người đang cần giác mạc...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.