MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 209

16.

Hai ngày nay Khánh Xuân bị cảm sốt nên chưa đến mười giờ đêm, cô đã
lên giường trùm kín chăn. Trong số thuốc mà bố cô uống khi mắc bệnh lần
trước còn thừa lại một ít. Trong đó có loại mang thành phần an thần nên
uống vào là cô cảm thấy buồn ngủ. Đang chập chờn thì máy nhắn tin của cô
réo vang. Lại là Tiêu Đồng! Cô cố chống cơn buồn ngủ, lục lọi tìm chiếc
điện thoại di động gọi lại cho anh.

Tiêu Đồng nói, anh đang đứng trước một quầy điện thoại công cộng ngay
tại bùng binh đầu thành phố. Bằng trực giác nghề nghiệp, Khánh Xuân
nhận ra rằng lần này chắc chắn là có chuyện vì giọng Tiêu Đồng trong máy
không giống với những lần cố nặn ra công việc để gặp cô trước đây. Cô hẹn
gặp anh ở cầu vượt Kiến Quốc Môn. Đó là nơi mà nằm giữa khoảng cách
giữa cả hai lúc này rồi vội vàng chạy xuống lầu, vẫy một chiếc taxi bảo
chạy nhanh về hướng bùng binh. Đêm đã khuya, cô không muốn Tiêu
Đồng đến nhà mình cho dù anh nói là mình có xe.

Không bao lâu sau, hai người đã gặp nhau dưới chân cầu vượt Kiến Quốc
Môn. Quả nhiên là Tiêu Đồng đang có một chiếc Toyota thật sang trọng.
Khánh Xuân leo lên xe và cuộc trao đổi diễn ra nhanh chóng trong khoảng
mười lăm phút, Khánh Xuân bật di động gọi cho đội trưởng Lý Xuân
Cường.

Mười hai giờ đêm, Khánh Xuân, Xuân Cường, Đỗ Trường Phát và tất cả
những đội viên đội hình sự có thể liên lạc được đều tập trung về trung tâm
chỉ huy để hội ý khẩn cấp. Mã Chiếm Phúc cũng có mặt, chủ trì cuộc hội ý.
Tình hình có vẻ đơn giản nhưng rất khẩn cấp. Căn cứ những gì mà Tiêu
Đồng nghe được có thể phán đoán: Sau khi trời sáng, không biết là vào lúc
nào, có ai đó sẽ giao cho Âu Dương Thiên một gói hàng, giá trị khoảng
mười triệu đồng trở lên. Địa điểm giao hàng là một cái kho bên cạnh quốc
lộ 004. Hai bên đồng thời giao hàng và giao tiền. Nhưng khi Khánh Xuân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.