MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 210

báo cáo xong, Mã Chiếm Phúc có vẻ do dự, hỏi lại một cách tỉ mỉ những
chi tiết vừa nghe Khánh Xuân báo cáo. Hình như anh đã nhận ra trong ấy
có mâu thuẫn và sơ hở. Xuân Cường có vẻ sốt ruột, cho rằng cần phải nắm
chắc thời cơ để phá gọn vụ án này.

- Nếu có thể tóm gọn được số người có mặt ở kho hàng nọ trong ngày mai
thì coi như chuyên án 16-6 kết thúc một cách tốt đẹp. Đừng ngại rằng Âu
Dương Thiên không xuất hiện tại điểm giao hàng. Dựa vào chứng cứ mà
Tiêu Đồng cung cấp cũng như những tài liệu khẩu cung của những đối
tượng đáng nghi, chúng ta vẫn có thể kết án Âu Dương Thiên. - Xuân
Cường nói.

Mọi người đưa mắt nhìn Mã Chiếm Phúc. Anh đưa tay sờ cằm. Không ai
hiểu tại sao anh lại tỏ ra do dự như vậy nhưng tất cả đều tôn trọng vẻ do dự
ấy vì nó thể hiện một suy nghĩ rất chín chắn.

- Nói như vậy thì chuyên án này quá nhỏ. - Mã Chiếm Phúc lắc đầu nói -
Tôi vốn nghĩ là vụ án này lớn hơn nhiều. Thậm chí là nó còn mang tính
quốc tế nữa, không chỉ có một mình Âu Dương Thiên và dừng lại ở con số
mười triệu.

Đỗ Trường Phát cũng cảm thấy có điều nghi vấn:

- Nếu chúng ta bắt bọn này, tuy có kết quả thật đấy nhưng đoạn sau thì
không còn cách nào để giải quyết tiếp. Những công ty ở các địa phương có
quan hệ ngầm với Đại Nghiệp như thế nào. Bọn đầu sỏ của chúng ở đâu,
nguồn gốc hàng hóa và việc tiêu thụ ra làm sao... Những điều này chúng ta
cần phải làm rõ nhưng chỉ dựa vào những lời khẩu cung cũng như những
tài liệu chung chung, khó lòng mà triệt hạ tận gốc băng nhóm tội phạm này.

Xuân Cường thấy Đỗ Trường Phát không ủng hộ mình thì bất mãn ra mặt,
giọng nói đã cứng lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.