MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 213

Dương Lan Lan, nếu không có đủ chứng cứ thì cứ để cô ta ở ngoài vòng.
Xem thử sau này cô ta có những động thái gì.

Đỗ Trường Phát nhếch miệng cười, Xuân Cường bực tức hỏi:

- Cậu cười cái gì?

Đỗ Trường Phát nhìn Mã Chiếm Phúc, thu nụ cười lại và nói với vẻ khó xử:

- Sao mà giống với việc giết Lý Ngọc Hòa mà tha cho Lý Thiết Mai quá
vậy!

Tất cả những người có mặt đều cười ồ lên.

Sau cuộc hội ý, căn cứ theo sự phân tổ của Lý Xuân Cường, đội cảnh sát
hình sự rời khỏi trung tâm chỉ huy, bắt tay vào hành động. Mã Chiếm Phúc
ngồi lại trong phòng chỉ huy gọi điện thoại đến nhà cho Cục trưởng báo cáo
mọi việc. Khánh Xuân được phân công điều tra về chiếc Mercedes. Sau khi
gọi điện về các phân cục ở khắp thành phố, cô liếc nhìn đồng hồ. Đã ba giờ
sáng. Cô ngồi tại trung tâm chỉ huy để nhận báo cáo từ các nơi gửi về. Khi
mọi vật chìm vào yên lặng, thuốc uống đầu hôm đã hết công dụng, cảm sốt
lại phát tác, cô cảm thấy lạnh toàn thân, đầu óc như muốn hôn mê. Cô cố
gắng nghĩ về Tiêu Đồng, một gã con trai coi trời bằng vung nhưng lại đầy
nhiệt huyết. Một công việc trọng đại như vậy nhưng chỉ mới bước vào nhà
Âu Dương bốn tám tiếng đồng hồ, cậu ta đã làm nên một kỳ tích tình báo.
Thế mà trước đây cô lại có ý đánh giá thấp cậu ta. Xem qua thái độ của
Tiêu Đồng, cô biết là anh rất muốn vụ án này nhanh chóng kết thúc. Có lẽ
Tiêu Đồng cảm thấy mệt mỏi vì sự bám riết của Âu Dương Lan Lan và với
vai trò tạm bợ của mình trong vụ án này. Có lẽ Tiêu Đồng chỉ mong hoàn
thành sớm nhiệm vụ để lấy lòng tin nơi cô... Nghĩ đến đây, bất giác cô mỉm
cười. Nếu công việc ngày mai hoàn thành một cách mỹ mãn, Tiêu Đồng có
cớ để bám lấy cô không rời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.