MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 253

19.

Trông thấy Văn Yến, không hiểu vì sao trong lòng Khánh Xuân lại đột
nhiên nổi lên một nỗi e ngại. Cô lên tiếng chào Văn Yến từ xa, không được
tự nhiên lắm, hỏi có việc gì mà lại đến đây.

Thần thái của Văn Yến suy sụp trông thấy nếu so với trước kia. Cô nắm
chặt lấy tay Khánh Xuân, lí nhí nói rằng, Em có nhờ người quen ở công an
thành phố dò hỏi mới tìm được đến đây. Chị có thể bỏ chút ít thời gian để
nói chuyện một lát được chăng. Khánh Xuân nhìn đồng hồ, nói:

- Không kịp nữa rồi, một giờ chiều nay tôi có chuyện cần phải đi gấp.

- Vẫn còn nửa tiếng nữa cơ mà, em chỉ có mấy câu thôi, nói xong đi ngay. -
Văn Yến van nài.

Ngoài trời nắng như đổ lửa, Khánh Xuân đưa Văn Yến vào một quán cà
phê nhỏ tương đối yên tĩnh nằm đối diện với cơ quan, gọi hai cốc nước rồi
ngồi xuống ghế. Chưa kịp mở miệng, nước mắt Văn Yến đã lưng tròng.
Nhìn thấy những giọt nước mắt ấy, Khánh Xuân đã hiểu ra mọi chuyện mặc
dù chưa kịp hỏi han gì.

- Em và Tiêu Đồng đã chia tay rồi!

Đây chính là câu nói đầu tiên của Văn Yến.

- Chia tay? Tại sao?

Khánh Xuân chỉ có thể ra vẻ ngạc nhiên hỏi.

- Anh ấy đã yêu một người con gái khác!

Trái tim Khánh Xuân đập mạnh nhưng vẫn cố làm ra vẻ bình thản:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.