MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 302

Quan Kính Sơn rời khỏi Tây Sơn và trở về trung tâm thành phố, Khánh
Xuân không dằn lòng được nữa, nói những điều nghi ngờ của mình với
Xuân Cường, anh chỉ im lặng không tỏ thái độ gì. Thái độ nhàn tản của
Quan Kính Sơn cũng đã khiến cho lòng tin vào một kết quả như ý của
chính Xuân Cường cũng đã suy giảm đi rất nhiều.

Buổi tối, công an Côn Minh tiếp tục bố trí người theo dõi khách sạn Cẩm
Hoa và nhà khách - nơi có bốn chiếc xe tải đang đỗ. Một đêm trôi qua hoàn
toàn bình yên vô sự.

Ngày 26 tháng 8 đã trôi qua mà không có bất kỳ một hiện tượng gì khiến
gương mặt Xuân Cường trở nên khó coi vô cùng. Đúng 12 giờ đêm, anh và
Trường Phát đã lặng lẽ bàn cách rút lui như thế nào cho êm thấm sau sự vụ
này.

Khánh Xuân cũng biết rằng chuyện này đã làm kinh động đến Bộ Công an,
lại còn kéo cả Cục Công an của hai thành phố Quế Lâm và Côn Minh vào
cuộc, làm thế nào để rút lui cho thật êm thấm đây? Cô nghĩ, Tiêu Đồng
không đáng trách trong chuyện này. Chẳng qua là anh đưa cho cô mấy tài
liệu ấy để cô xem qua. Tất cả là do trí tưởng tượng của mấy vị “chuyên gia”
Phòng hình sự quá phong phú nên mới nghĩ ra những chuyện này. Có điều,
khi nhìn nét mặt Xuân Cường, cô hiểu ngay là anh đang oán Tiêu Đồng.
Cậu ta đã cung cấp quá nhiều tin tức và tài liệu thất thiệt đâu phải một lần
này.

Sáng sớm ngày 27, bốn chiếc xe tải đỗ ở sân nhà khách đồng loạt khởi
hành. Trinh sát viên theo dõi đã dùng điện thoại di động hỏi Xuân Cường
phải xử trí như thế nào. Theo yêu cầu của Xuân Cường, công an Côn Minh
tiếp tục cho người bám sát theo dõi bốn chiếc xe này.

Điều bất thường là Quan Kính Sơn không đi theo đoàn xe. Sáng tinh mơ, y
chỉ đến nhà khách và trao đổi gì đó với mấy lái xe rồi hỏi taxi ra sân bay,
lên máy bay về thẳng Quế Lâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.