MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 303

Xuân Cường lập tức gọi điện thông báo cho công an Quế Lâm. Buổi trưa,
công an Quế Lâm gọi điện thông báo rằng, Quan Kính Sơn ra khỏi sân bay
là đi thẳng về nhà, không gặp gỡ bất kỳ ai.

Khi nhận tin này, Khánh Xuân cùng mọi người đang ăn trưa. Cô đưa mắt
nhìn Xuân Cường, thấy rõ sự thất vọng và chán chường thể hiện rõ trên
gương mặt anh. Đồng thời anh cũng chẳng dám nhìn thẳng vào mặt những
đồng sự công an Côn Minh đang cùng ăn cơm. Đỗ Trường Phát lại bô bô
giữa bữa ăn:

- Xem ra chuyến đi này của chúng cũng trở về với hai bàn tay trắng như hai
lần trước mà thôi. - Anh bưng tô canh lên húp mấy ngụm to rồi nói tiếp -
Đội trưởng, chúng ta quay về thôi!

Không biết là tâm trạng của Xuân Cường đang bực bội hay là vì cách húp
canh của Trường Phát quá thô lỗ nên cau mặt gắt gỏng:

- Lần sau đang húp canh thì đừng có nói nữa nhé, trông chẳng có văn hóa tí
nào!

Trường Phát biết những lời của mình không đúng lúc nên không tranh biện
gì thêm, chỉ quay sang phía Khánh Xuân cười khổ nhưng cô đang cúi đầu
làm ra vẻ chẳng nghe thấy gì.

Tất cả mọi người đều có chung tâm lý thất bại.

Bữa cơm trưa nhạt nhẽo chưa kịp kết thúc thì một đồng chí công an Côn
Minh đến báo cáo rằng, theo tin của những trinh sát theo dõi, bốn chiếc xe
tải đã đến thị trấn Khai Viễn và đang dừng lại ăn cơm ở đó. Anh còn khéo
léo nói rằng, không bao lâu nữa bốn chiếc xe ấy sẽ rời khỏi địa phận tỉnh
Vân Nam, nếu tiếp tục theo dõi nữa cũng sẽ rất khó khăn.

- Vấn đề là ở chỗ chúng tôi chỉ phái một chiếc xe theo dõi từ chiều hôm qua
cho đến trưa hôm nay. Những trinh sát của chúng tôi đã thức suốt hai bốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.