MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 313

tuyệt vời này, có thể nói ra những điều sâu kín của tâm hồn mà ngày
thường không thể nói được. Anh ngập ngừng lên tiếng:

- Khánh Xuân, mấy ngày trước đây lúc nào anh cũng nghĩ, chờ cho đến khi
phá xong vụ án này, anh sẽ ngỏ lời cầu hôn chính thức với em. Bao nhiêu
năm qua anh chỉ nuôi một giấc mơ này. Nhưng anh sợ một khi vụ án chưa
được phá, nói ra điều này em sẽ cự tuyệt.

Xuân Cường không nhắc đến Tân Dân, rõ ràng là anh cố ý tránh né cái tên
này. Tân Dân hy sinh đã mấy tháng rồi, Khánh Xuân có muốn cự tuyệt
cũng không thể mượn cớ ấy được.

Khánh Xuân cũng không chủ động nhắc đến Tân Dân, thái độ của cô gần
như đang thảo luận vấn đề của người khác:

- Nếu vụ án này không phá nổi, có thể anh sẽ vĩnh viễn không nhắc đến
chuyện này?

Xuân Cường không thể hiểu được hàm ý trong câu hỏi của Khánh Xuân,
nói:

- Lúc nào anh tin tưởng rằng chúng ta sẽ phá được vụ án này, bây giờ nhìn
lại, anh thấy mình không sai tí nào.

- Trước đây mấy ngày, vụ án tưởng chừng như đình trệ, anh dựa vào đâu
mà tự tin như vậy?

- Bởi vì có em, có sự tế nhị và nhẫn nại của em, vì có sự phối hợp giữa hai
chúng ta. Anh cảm thấy rằng giữa anh và em phối hợp với nhau chẳng khác
nào châu ngọc kết hợp!

- Không! Khánh Xuân lắc đầu - Em thừa nhận khí phách và tài năng của
anh, cũng không phủ nhận sự hợp tác rất có hiệu quả giữa chúng ta. Nhưng
anh đừng quên rằng, kết quả đến ngày hôm nay của vụ án chính là sự quyết
đoán của trưởng phòng Mã, là sự thông minh của những chuyên gia đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.