MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 341

- Hay là vì thời gian tiếp xúc với cậu ta khá dài, hai người đã nảy sinh tình
cảm, em đã xem cậu ta như chính em ruột mình?

Khánh Xuân không những không cười mà thậm chí còn vẻ tức giận, xô cửa
bước ra khỏi phòng. Xuân Cường vội vã bước theo sau, lên tiếng thanh
minh:

- Thôi, anh chỉ đùa thôi mà!

Xuân Cường nghĩ là mình không thể bỏ qua cơ hội này và anh quyết định
ngay chiều hôm đó sẽ tự đến đồn công an đang giam giữ Tiêu Đồng để tìm
hiểu mọi chuyện, đồng thời cũng nhân cơ hội này mà tiếp xúc với Tiêu
Đồng. Anh nghĩ, tuy Tiêu Đồng đã gây nên chuyện nhưng cũng cần phải
quan tâm đến chuyện lấy công để giảm tội cho cậu ta.

Nhưng đến buổi chiều, trước khi đi anh lại tỏ ra do dự và cuối cùng là đến
gặp Khánh Xuân, hỏi cô có bằng lòng cùng đi với mình hay không. Khánh
Xuân suy nghĩ khá lâu và cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.

Họ đến đồn công an khu vực, trước tiên là tìm cán bộ phụ trách thăm dò về
chuyện đánh nhau ở hộp đêm Đế Đô, sau đó cùng với đồng chí này đi về
trại giam.

Đồn công an khu vực này bao gồm hai khu nhà. Dãy trước là phòng làm
việc cùng với các phòng thẩm vấn, khu phía sau là trại tạm giam, bốn dãy
nhà thấp bố trí theo hình chữ khẩu. Hai khu ngăn cách với nhau bởi một
bức tường cao, trên có giăng lưới điện, có tháp canh, cổng ra vào bằng sắt
đóng kín mít. Tuy diện tích mặt bằng nơi đây không rộng lắm nhưng thiết
kế rất hiện đại.

Khi Xuân Cường và Khánh Xuân bước vào trại tạm giam, những thẩm tra
viên đang tiến hành chụp ảnh và thẩm tra những can phạm mới nhập trại,
do vậy yêu cầu hai người phải đợi một lúc. Chiếc máy ảnh được đặt trên
một chiếc giá ba chân, những can phạm dùng hai tay cầm lấy chiếc bảng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.