MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 339

- Có phải là tên tiểu tử ấy đã tỏ ra hỗn láo với em chăng? À mà thôi, trẻ con
bây giờ không hiểu được đạo lý, em phải nhẫn nại thêm nữa. Ngoài chuyện
lấy lý lẽ và tình cảm ra để điều khiển cậu ta, có lúc em phải tùy cơ ứng
biến. Nói chung là em có thể dùng bất cứ phương pháp nào nhưng đừng
bao giờ nổi điên. Cậu ta không phải là một cán bộ công an được rèn luyện
chính quy, cũng không được Đảng giáo dục, do vậy cũng đừng yêu cầu cao
quá đối với cậu ta.

Khánh Xuân im lặng, ánh mắt nhìn mông lung ra ngoài cửa sổ. Xuân
Cường đốt thuốc, ngồi xuống ghế, nói:

- Hay là anh đi tìm cậu ta để nói chuyện?

- Không còn cơ hội nữa rồi. - Khánh Xuân lắc đầu - Cậu ta vừa bị công an
bắt.

Thông tin này khiến Xuân Cường sững sờ đến nỗi quên cả chuyện hút
thuốc, vội vàng hỏi:

- Vì tội gì?

- Em đã đến Cục công an hỏi thăm tình hình mới biết là đêm trước, cậu ta
đã đánh ngất xỉu một vị khách làng chơi tại hộp đêm Đế Đô. Ngày hôm qua
người bị đánh đã tố cáo Tiêu Đồng với Cục công an.

- Vì sao mà đánh nhau?

Khánh Xuân im lặng. Xuân Cường hỏi lại câu hỏi vừa rồi, cô mới buồn bã
nói:

- Uống say rồi tranh nhau một cô gái.

Không biết là Xuân Cường buồn lòng hay tức giận, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.