MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 338

Cô nói, Tiêu Đồng đã từ chối nhận thưởng, đồng thời cũng từ chối việc tiếp
tục thâm nhập vào nhà Âu Dương Thiên.

Tuy có hơi ngạc nhiên nhưng điều đó cũng không nằm ngoài những dự tính
của Xuân Cường. Anh nghĩ, dù sao Tiêu Đồng cũng còn rất trẻ con, tính
cách chưa hoàn toàn định hình. Cũng có thể cậu ta thấy mình vừa bắt tay
vào công việc đã có thể vớ được cả nghìn đồng tiền thưởng nên đã ý thức
được giá trị của mình. Lúc này, thời buổi kinh tế đang thịnh hành, ai ai
cũng muốn kiếm một món lợi lớn hơn. Anh cười nhẹ và lên tiếng phân tích:

- Cậu ta không chê tiền ít đâu, e rằng cậu ta chỉ đánh giá mình quá cao đấy
thôi. Đương nhiên là cậu ta đã biết mình vừa lập công, mà lại một công
không nhỏ tí nào.

Khánh Xuân trừng mắt nhìn Xuân Cường đầy phản cảm:

- Bố mẹ Tiêu Đồng đều ở nước ngoài, cậu ta không phải là người chưa từng
trông thấy tiền bao giờ. - Giọng nói của Khánh Xuân đầy vẻ bực bội lẫn
chán nản.

- Thế tại sao cậu ta không chịu tiếp tục cộng tác? Không phải là em đã nói
chuyện với cậu ta rồi sao?

Ý của Xuân Cường là trách Khánh Xuân không nói chuyện với Tiêu Đồng
một cách nghiêm túc khiến cô nổi xung:

- Thế thì anh đi gặp cậu ta mà nói chuyện vậy. Sau này anh cứ nhận công
việc quản lý đầu mối này, em không làm nổi nữa đâu!

Trong lòng Xuân Cường không khỏi nghi ngờ. Kể từ lúc quay về, tâm trạng
Khánh Xuân hơi bất thường, có vẻ suy nghĩ buồn rầu, ân hận như vừa đánh
mất một vật gì trọng đại lắm. Anh đưa ánh mói soi mói nhìn Khánh Xuân,
nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.