MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 340

- Thằng nhóc này, anh đã nói lâu lắm rồi, không làm được chuyện gì cho ra
hồn. - Dừng lại một lát, bỗng nhiên thái độ anh vui vẻ hẳn lên, vỗ tay nói -
Hóa ra lại hay. Cậu ta phạm tội, chúng ta càng thuận lợi hơn, chí ít thì
chúng ta cũng nắm được cậu ta trong tay, giảm bớt tính hiếu chiến của cậu
ta.

Đúng như Xuân Cường nói, đây là một cơ hội biến rủi thành may. Có điều
phản ứng của Khánh Xuân lại hoàn toàn không như anh nghĩ. Không những
không phụ họa với lời nói của anh mà cô còn biểu hiện một sự phản bác
không khoan nhượng:

- Sao anh lại nghĩ đến chuyện đục nước béo cò trước tai họa của người
khác như vậy?

Xuân Cường cảm thấy lạ lùng trước thái độ của Khánh Xuân, nói:

- Đây cũng là một trong những thủ đoạn bình thường trong công tác của
chúng ta. Việc cậu ta đánh nhau đâu phải là do chúng ta yêu cầu, cậu ta tự
làm tự chịu. Chúng ta chỉ nhân cơ hội này mà lợi dụng một tí mà thôi.
Chuyện này với kiểu đục nước béo có trước tai họa của người khác là hai
chuyện hoàn toàn khác nhau.

- Nhưng lại không thích hợp với cậu ta. - Khánh Xuân có vẻ cố chấp nói.

Xuân Cường cười một cách không tự nhiên, vẫn không hiểu vì sao thái độ
của Khánh Xuân lại như vậy, nói:

- Lập trường tư tưởng của em có vấn đề gì rồi chăng?

Khánh Xuân im lặng.

Xuân Cường muốn nhân cơ hội này để thăm dò tâm tình của Khánh Xuân
nên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.