MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 347

Khánh Xuân lắc đầu nói:

- Bữa nay anh chỉ nói lý, không có một chút tình nào cả.

Xuân Cường sững sờ. Lời của Khánh Xuân khiến anh nghĩ lại những gì
mình đã nói với Tiêu Đồng và quả thật, anh không thể không thừa nhận
phát biểu vừa rồi của Khánh Xuân là chính xác.

Khánh Xuân thẳng thừng phê bình:

- Em đã nói rồi, cách thức nói năng đầy vẻ uy hiếp của anh không mấy có
hiệu quả đối với Tiêu Đồng. Em hiểu tính cách của cậu ta hơn anh nhiều.

Xuân Cường có vẻ không cam tâm nhưng nhất thời không tìm đâu ra lý lẽ
để phản bác Khánh Xuân nên nói bừa:

- Em đã hiểu cậu ta như vậy, tại sao sáng nay không nói câu nào?

- Cậu ta muốn nói chuyện riêng với em tức là cậu ta đã có những điều
muốn giải bày. Anh không đồng ý. Với tính cách của mình, cậu ta ngậm
miệng cũng là một lẽ thường tình thôi.

- Anh không đồng ý với cách làm việc của em. - Xuân Cường nói - Lúc ấy
không nói, mọi chuyện kết thúc rồi mới tỏ vẻ ta đây là Gia Cát Khổng
Minh!

- Lúc ấy anh oai phong lắm, hùng hổ lắm, liệu em yêu cầu để được nói
chuyện riêng với cậu ta, liệu anh có nhượng bộ không. Em phải ủng hộ uy
quyền của anh chứ! - Khánh Xuân buồn buồn nói.

- Không phải là ủng hộ uy quyền của anh. Anh nghĩ, quan hệ với những tai
mắt như Tiêu Đồng thì chúng ta nhất định phải có một chút uy quyền. Cậu
ta muốn làm gì thì làm, tất cả những gì cậu ta muốn chúng ta đều phải phục
tùng, sớm muộn gì rồi cũng sẽ gây phiền toái mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.