MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 346

để cứu cậu. Nghĩ tình trong thời gian qua cậu cũng đã từng có ít nhiều cống
hiến cho đất nước, chúng tôi không muốn cậu bị hủy hoại một cách đáng
tiếc như vậy.

Tiêu Đồng đưa mắt nhìn Khánh Xuân. Tự nãy giờ, cô vẫn giữ im lặng. Tiêu
Đồng nói:

- Tôi muốn nói chuyện riêng với Khánh Xuân.

Xuân Cường cương quyết gạt phắt:

- Không được, lúc này cậu không có quyền đưa ra điều kiện gì cả.

Tiêu Đồng lại nhìn Khánh Xuân. Trong thâm tâm anh vẫn nghĩ là cô sẽ
đồng ý nói chuyện với anh, nhưng cho đến lúc này, Khánh Xuân vẫn giữ im
lặng. Ánh mắt anh dừng lại thật lâu trên mặt Khánh Xuân rồi thất vọng nói:

- Thôi vậy, cứ để cho tôi ở trong này đi.

Xuân Cường há hốc miệng kinh ngạc. Anh nghĩ rằng mình đã thành công,
không ngờ thằng nhóc này lại cứng đầu cứng cổ đến như vậy. Một nỗi tức
giận không thể kềm chế xông thẳng lên đầu, anh đưa tay ấn nút gọi nhân
viên trại giam.

Từ đồn công an quay về, Xuân Cường vẫn còn rất tức giận. Anh đã làm
cảnh sát hình sự đến bảy tám năm nay, xử lý không biết bao nhiêu vụ án,
gặp phải không ít những kẻ cứng đầu cứng cổ nhưng với một kẻ như Tiêu
Đồng, cứng cũng không sợ mà mềm cũng chẳng ưa là lần đầu tiên anh bắt
gặp. Anh cười cay đắng nói với Khánh Xuân:

- Cứ coi như chúng ta đã tận tâm tận nghĩa đối với cậu ta rồi. Lúc nãy em
cũng thấy cả rồi đấy, anh vì lợi ích quốc gia cũng như tiền đồ của một cá
nhân mà nói hết tình hết lý với cậu ta, có điều em hãy nghĩ đến thái độ của
cậu ta. Người ngợm cũng dễ coi nhưng trong đầu hình như chỉ có một cục
đất sét thì phải. Bữa nay anh đã cạn tình cạn lý nói với cậu ta rồi đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.