MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 376

Câu nói này của Khánh Xuân khiến Tiêu Đồng trầm tư suy nghĩ đến mấy
ngày. Anh còn dám cả quyết rằng, Khánh Xuân chưa hề đính hôn với người
đồng nghiệp cấp trên của mình. Anh ta cũng không khác gì mình, chẳng
qua cũng chỉ là một kẻ theo đuổi Khánh Xuân một cách công khai. Cô ấy
thích mình, đó là điều anh tự khẳng định. Nghĩ được đến đây, nỗi đau trong
lòng anh càng trở nên nhức nhối hơn. Khi anh nhìn thấy ánh sáng le lói của
tình yêu thì thân thể anh lại bị ngập trong bùn đen mà không thể nào tự cứu
mình được.

Anh không thể nói cho cô biết rằng, mình đã trở thành một con quỷ nghiện!

Anh cũng không thể nói cho cô biết rằng, lâu nay anh không hề đến biệt thự
của Âu Dương Thiên nữa. Anh không hề gặp mặt Âu Dương Thiên, không
hề nắm bắt được một thông tin nào. Anh tìm đến với Âu Dương Lan Lan
cũng chỉ vì khẩn cầu để có một điếu thuốc!

Buổi sáng sau hai ngày gặp Khánh Xuân, Âu Dương Lan Lan lại đến tìm
Tiêu Đồng. Cô hỏi, anh có nhớ những lời thề hay không? Anh nói, tôi vẫn
nhớ những lời thề ấy, có điều anh không bao giờ muốn trông thấy mặt cô
nữa.

Âu Dương Lan Lan nhìn Tiêu Đồng một cách lạnh lẽo, nói:

- Nhất định anh sẽ đến tìm tôi, có thể là ngày mai, cũng có thể là ngay đêm
nay. Anh không chịu nổi sự hành hạ của cơn nghiện thì sẽ quên mất sĩ diện.
Bay giờ chúng ta làm một cuộc trao đổi nhé: Anh cho tôi tình cảm. Tôi lại
vừa cho anh tình cảm nhưng lại vừa cho anh thuốc, được không?

Ngay lập tức, Tiêu Đồng nói như đang tuyên thệ:

- Tôi không bao giờ cho cô tình cảm của mình. Không có cô, tôi cũng có
thể tìm ra thuốc. Đừng cho rằng tôi không thể bước qua những đồng tiền
bẩn và đầy tội ác của nhà cô!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.