MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 379

Thấy Tiêu Đồng không hề hưởng ứng, Lư Lâm Đông chủ động thay đổi đề
tài, chuyển sang nói về những chuyện diễn ra trên giảng đường, về giải
bóng đá sắp đến cũng như chuyện đã diễn ra trong buổi hội thi diễn giảng.
Anh ta nói, bữa ấy tôi hoàn toàn bị bất ngờ, không ai lại nghĩ ra được bộ
dạng của cậu khi lên khán đài, cậu đã làm mất mặt toàn thể cán bộ và sinh
viên trong khoa. Có điều, sau đó ai cũng thông cảm vì đều hiểu ra tâm trạng
của cậu lúc đó.

Cuối cùng buổi lao động nặng nhọc cũng đã kết thúc, Tiêu Đồng nằm dài
trên cỏ, toàn thân không còn một chút sức lực. Lư Lâm Đông gọi anh đi
tắm. Tắm xong, hai người chia tay. Trước khi chia tay, Lư Lâm Đông nói
một cách nghiêm trang:

- Thế nào, tôi nói nhiều như vậy, cậu phải biểu lộ một thái độ để khi gặp
Văn Yến, tôi còn biết phải ăn nói thế nào với cô ta chứ!

Khuôn mặt Tiêu Đồng đang đỏ phừng một màu máu, nói:

- Thầy Lư, em cám ơn thầy. Thầy nói với Văn Yến rằng, em đã biến thành
một kẻ chẳng ra gì, không xứng đáng để cho cô ta trao gửi trái tim. Trước
đây, cô ta đối xử với em rất tốt. Em không bao giờ quên, kiếp sau em sẽ
làm thân trâu ngựa để báo đáp. Còn trong cuộc sống hiện tại này, thầy hãy
thay mặt em mà van xin cô ta rằng, hãy buông tha cho em!

Lư Lâm Đông đứng lặng nhìn Tiêu Đồng rồi một cơn giận từ đâu bỗng nổi
lên, nói:

- Có lẽ nào chiếc xe BMW 740 của đứa con gái thối tha ấy lại hấp dẫn cậu
đến như vậy? - Anh ta chợt dừng vì thấy sắc mặt Tiêu Đồng thay đổi đến
độ đáng sợ, suy nghĩ giây lát rồi nói tiếp - Thế này nhé, về phía Văn Yến,
tôi không nói gì với cô ta cả, cậu cứ suy nghĩ tiếp đi. Bữa nay tâm trạng cậu
không tốt, chúng ta chỉ nói chuyện đến đây thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.