MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 404

- Khánh Xuân, anh thật không thể nào hiểu nổi tại sao em lại quan tâm
nhiều đến cậu ta như vậy? Cho dù cậu ta là người cung cấp tin do em quản
lý, nhưng đó cũng chỉ là quan hệ công tác, em đừng có quá đáng như thế.

Mặt Khánh Xuân giật giật, vành môi run run nhưng cô vẫn nén nhịn, hít
một hơi thật sâu rồi hỏi:

- Em quá đáng ở chỗ nào?

Xuân Cường im lặng, chỉ đưa mắt nhìn cô. Trong cái nhìn ấy như có ý bảo:
Chỗ nào thì cô tự hiểu lấy.

- Xuân Cường, em rất tôn trọng anh. Em cũng hy vọng là anh hãy tôn trọng
em. - Khánh Xuân nói.

- Anh tôn trọng sự thật!

- Sự thật nào? - Hơi thở Khánh Xuân đã bắt đầu dồn dập.

- Cậu ta theo đuổi em, thậm chí là van nài tình cảm của em. Trong lòng em
biết chuyện này. Chuyện gì em cũng biết nhưng em không nói ra mà thôi.
Đáng ra em phải có một thái độ nào đó đối với cậu ta, đồng thời cũng có
một thái độ nào đó với anh... Nhưng em không làm được điều đó...

Đây là lần đầu tiên Xuân Cường thể hiện sự phẫn nộ qua giọng nói, kể từ
bảy năm cùng làm việc với nhau. Khánh Xuân cúi đầu im lặng và không
gian giữa hai người trở nên ngột ngạt vô cùng. Cuối cùng, cô mở cửa xe,
nói:

- Đây là xe của anh, anh lái vậy.

Nói xong, cô bước xuống xe, bước đi thẳng mà không thèm ngoáy đầu nhìn
lại một lần. Cô nghe thấy tiếng cánh cửa xe mở ra rồi lại đóng vào từ phía
sau rồi Xuân Cường đuổi theo, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.