MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 403

Mặt trời đã lên. Xuân Cường đưa mắt nhìn những tòa nhà cao tầng chung
quanh. Mái của chúng đều được ánh nắng ban mai nhuộm một màu đỏ rực
rỡ. Anh lẩm bẩm nói đầy tính toán:

- E rằng Phòng sẽ không cấp kinh phí đâu. Bố mẹ cậu ta ở nước ngoài đâu
có thiếu tiền. Cậu ta đâu phải là người bị xem là không có nguồn kinh tế
nào để trang trải cho cuộc sống?

- Nhưng cậu ta không muốn bố mẹ mình biết chuyện này. Cậu ta là người
rất trọng sĩ diện.

Xuân Cường không thể không tỏ ra phản cảm trước thái độ bảo vệ Tiêu
Đồng của Khánh Xuân:

- Nếu cậu ta coi trọng sĩ diện thì đừng hút heroin. Nói để em hay, kẻ đã sa
vào con đường này thì không còn bất kỳ sĩ diện nào cả, không còn chút tự
trọng nào hết. Bọn chúng không đếm xỉa đến mặt mũi, đến sự nhục nhã nữa
đâu. Em đừng nghĩ rằng bọn chúng còn nhân cách, còn ý chí, không có gì
cả đâu. Cứ chộp được thằng nào là thanh toán thằng nấy thôi.

- Không, cậu ta vừa mới hút, vẫn chưa phải là con nghiện nặng. Khi tỉnh
táo, cậu ta vô cùng đau khổ. Cậu ta không muốn bố mẹ mình biết, ngay cả
đối với chúng ta, cậu ta cũng muốn giấu. Chúng ta phải giúp đỡ cậu ta, lúc
này cậu ta cô độc lắm.

Xuân Cường không muốn bàn thêm chuyện này nữa nên nói:

- Không nói đến cậu ta nữa. Em cho xe chạy đi!

- Xuân Cường...

Nét mặt Xuân Cường sa sầm nhưng anh vẫn cố gắng kiềm chế để cho giọng
nói của mình bớt gay gắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.