MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 402

- Em tự đến? Em đến làm gì? Tại sao lại ở đó gần như qua đêm?

Giọng Khánh Xuân khàn đục:

- Cậu ta hút heroin!

Đương nhiên là Xuân Cường không hề nghĩ là Khánh Xuân sẽ trả lời mình
như vậy. Nên anh há hốc miệng ngạc nhiên đến tột độ, sau đó buông một
câu rất cảm tính:

- Thằng nhóc này, sao lại không có chút bản lĩnh nào cả thế. - Chợt nghĩ lại,
anh phân tích tình lý rất nhanh rồi cười nhạt nói - Cho dù cậu ta có lập công
trong chuyên án 16-6. Nhưng bản chất của cậu ta khó lòng thay đổi trong
ngày một ngày hai được, cũng không thể dùng một hai câu mà có thể cải
tạo được. Cậu ta nhìn đời bằng đôi mắt cười cợt, trêu tức tất cả, bay giờ
vướng vào chuyện này thì cũng chẳng có gì làm lạ.

Khánh Xuân vẫn đắm chìm trong những suy nghĩ riêng của mình, lẩm bẩm
như nói với chính mình:

- Cậu ta đang cần sự giúp đỡ.

Có điều tâm trạng của cô đang rối bời, không biết sẽ giúp được cái gì cho
Tiêu Đồng. Xuân Cường lại thể hiện tính cách đàn ông một cách rất kiên
quyết:

- Không có cách nào khác, phải đưa cậu ta đi cai nghiện thôi. Cơ sở cung
cấp tin tức này nhất định chẳng còn có ích gì cho chúng ta nữa rồi.

- Chúng ta phải báo cáo chuyện này với cấp trên. - Khánh Xuân nói - Có
thể Phòng sẽ cấp cho chúng ta một ít kinh phí để đưa cậu ta đến trại cai
nghiện, cũng có thể là đề nghị Cục đồng ý nhận cậu ta vào trại cai nghiện
miễn phí. Lúc này trong túi cậu ta chẳng có một đồng. Các vật dụng trong
nhà đã bị người ta phá hết rồi, tất cả đều không đáng giá một xu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.