MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 417

không làm một cách tùy ý. Nếu cậu không muốn làm như vậy, tôi không
quan tâm đến cậu nữa.

Không biết câu nói của cô có uy lực thế nào mà chỉ thấy Tiêu Đồng im
lặng, không van nài gì thêm. Cô đưa cho anh một ít trái cây, mấy cuốn tạp
chí rồi đứng dậy cáo từ.

Trước khi ra về, Khánh Xuân có một cuộc nói chuyện với Giám đốc trại.
Ông nói, Tiêu Đồng dùng thuốc chỉ mới ở dạng hít, chưa tiêm, do vậy mà
chất độc chưa hoàn toàn thấm vào máu. Hơn nữa, lượng thuốc đưa vào
người Tiêu Đồng hãy còn rất ít, do vậy trước mắt là đã hoàn thành việc cai
nghiện về mặt sinh lý. Cũng có nghĩa là cơ thể không còn những phản ứng
của thuốc nữa. Nhưng những người sau khi đã cai nghiện, việc tái nghiện
chủ yếu, chính xác là hơn 95% trường hợp tái nghiện xuất phát từ tâm lý.
Do vậy, để cai nghiện về mặt tâm lý nhất định phải có một quá trình tương
đối dài. Lúc này, Tiêu Đồng đã có thể rời trại nhưng để đảm bảo cậu ta
không hút lại, gia đình hàng ngày phải có người theo dõi, giáo dục, giúp đỡ
và quản lý, cố gắng tránh những trường hợp ức chế về tâm lý cũng như sự
buồn nản. Do vậy, có một gia đình hạnh phúc, hòa thuận là điều cốt yếu để
cho cậu ta tìm thấy sự hứng thú trong cuộc sống. Đó cũng là điều kiện tốt
nhất để cậu ta đoạn tuyệt với ma túy. Cậu ta có được điều kiện ấy không?

Nghe xong, Khánh Xuân khó có thể xác định tâm trạng của mình là thư thái
hay nặng nề. Từ trại cai nghiện về đến nhà, trời đã bắt đầu tối. Bố đang chờ
cô về ăn cơm bởi trước khi đi làm, cô đã nói với ông là tối nay nhất định sẽ
về ăn cơm cũng ông. Trong bữa ăn, theo lệ thường, ông hỏi han cô hôm nay
đã làm những việc gì, gặp ai, trong đơn vị có chuyện gì mới không... Khánh
Xuân im lặng ăn cơm, ăn xong, vừa thu dọn bát đĩa vừa lên tiếng với vẻ
thăm dò:

- Bố, có một chuyện con muốn nhờ bố giúp đỡ.

Ông nói, có chuyện gì con cứ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.