MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 430

đang cai nghiện này không nên gây cho anh bất kỳ một thương tổn nào về
tâm lý. Cô buông bát xuống, giọng nói trở lại dịu dàng hơn:

- Có phải là cậu cảm thấy không vui vì tôi chưa bàn trước gì với cậu về
chuyện này? Tôi biết, lúc này cậu đã là một thành viên trong gia đình này,
tôi nên nói trước với cậu. Tôi vẫn nghĩ là cậu không có ý kiến gì về vấn đề
này nên không nói đấy thôi.

Cô nghĩ rằng câu nói rất thân thiết này của cô sẽ xoa dịu được Tiêu Đồng,
có điều tâm trạng Tiêu Đồng vẫn chưa nguôi ngoai. Anh đứng dậy, buông
một câu gọn lỏn:

- Tôi không có ý kiến gì cả. Đây là nhà của chị, tôi lấy tư cách gì mà có ý
kiến!

Nét mặt Khánh Xuân trông có vẻ thảm hại, không biết nói thế nào cho phải,
không còn lòng dạ nào để và nốt miếng cơm còn sót lại trong bát.

Để vãn hồi tình hình, cô nghĩ: Ngày mai là thứ Bảy, hay là để cho bố nghỉ
ngơi một hôm, sang nhà bạn đánh vài ván cờ, cô sẽ chăm sóc Tiêu Đồng.

Buổi tối, khi ngồi xem ti vi, tâm trạng của Tiêu Đồng trông vẫn rất nặng nề,
Khánh Xuân chủ động lấy cuốn sổ tay ra và đưa cho Tiêu Đồng xem một
đóa hoa hồng ép đã khô nằm giữa cuốn sổ, nói: Đây chính là đóa hoa mà
tôi đã cầm về trong buổi tối cậu mừng sinh nhật tôi. Tiêu Đồng thấy đóa
hoa được Khánh Xuân cất giữ một cách trang trọng như vậy thì vô cùng
cảm động, tâm trạng bực bội cũng biến mất rất nhanh. Thấy Tiêu Đồng đã
trở nên thư thái hơn, Khánh Xuân “tấn công” thêm:

- Ngày mai bố tôi có việc, tôi sẽ ở nhà với cậu. Chúng ta sẽ đi chơi ở đâu
đó.

Đây là lần đầu tiên kể từ ngày rời khỏi trại cai nghiện, Khánh Xuân chủ
động đề xuất chuyện này. Đương nhiên là Tiêu Đồng cực kỳ phấn khởi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.