MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 55

5.

Ăn xong bữa cơm đầu tiên ngay sau khi từ bệnh viện về, Tiêu Đồng vội vã
nằm dài ra giường để xem tivi, làm như một kẻ đói khát ánh sáng, đói khát
thông tin sau mấy chục năm bị mù đột nhiên có lại ánh sáng không bằng.
Anh xem ngấu nghiến những tiết mục như “Mua bán trên truyền hình”,
“Diễn đàn tạp vụ”... đều không bỏ qua. Ngay cả những trò quảng cáo cũng
được anh xem một cách say sưa. Văn Yến giúp anh dọn dẹp buồng vệ sinh,
thỉnh thoảng lại thò đầu ra khỏi cửa và ngạc nhiên hỏi anh vừa cười một
cách hồn nhiên là cười vì chuyện gì.

Anh chỉ biết đưa tay chỉ về phía chiếc tivi, mắt vẫn không rời khỏi màn
hình, tinh thần có vẻ tập trung lắm. Văn Yến nghĩ rằng nhất định phải có
tiết mục gì đó rất vui nên chạy ra đứng xem hồi lâu, bất giác cảm thấy nghi
ngờ. Thì ra trên màn hình chỉ là những trò thi đấu thể dục giữa những công
chức của các đơn vị hành chính, thú vị nhất cũng chỉ là màn kéo co... Cô
nhíu mắt càu nhàu:

- Anh mới bị băng kín mắt có mấy ngày mà đã như vậy, có chuyện gì
không?

Chưa đến mười giờ đêm, Văn Yến kiên quyết tắt tivi:

- Bác sĩ đã dặn dò anh như thế nào? Đôi mắt của anh cần phải được chăm
sóc và nghỉ ngơi một thời gian. Lúc này anh không thể xem tivi hoặc xem
sách trong một thời gian quá dài. Nếu bị mù trở lại thì khó lòng gặp được
người hảo tâm hiến võng mạc nữa!

Tiêu Đồng lưu luyến nhìn tivi, có vẻ cơn hứng vẫn còn âm ỉ nhưng cuối
cùng không hề phản đối, ngoan ngoãn phục tùng Văn Yến. Lúc này Văn
Yến đã mở đầy nước ấm vào bồn, gọi anh vào để tắm rửa. Đây là cách tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.