MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 557

Cường và mấy gã thanh niên đã rời khỏi cầu thang và dừng chân để đợi
Tiêu Đồng. Gương mặt Xuân Cường đã trở nên bình tĩnh hơn, hỏi:

- Không phải là cậu đã đưa người yêu đi chơi rồi hay sao? Tại sao vẫn chưa
đi?

Đứng từ trên cao nhìn xuống, Tiêu Đồng gào to:

- Ông chủ đi đâu vậy? Không phải là ông đã hẹn là sẽ ăn cơm với chúng tôi
hay sao?

Câu hỏi của Tiêu Đồng khiến Xuân Cường ngơ ngác nhưng anh nhanh trí
chỉ vào mấy gã thanh niên, nói:

- Tôi được mấy người bạn này mời cơm!

Tiêu Đồng nhìn mẫy gã thanh niên, nhếch miệng cười nhạt:

- Thì ra lại là người của lão Viên. Họ không xứng là bạn của ông. Lần trước
họ mời rượu ông ở nhà hàng Yên Kinh, toàn là một thứ rượu dỏm! Ông
đừng cho rằng, đó là loại rượu thật!

Xuân Cường chú mục nhìn vào gương mặt Tiêu Đồng, tuy chưa hoàn toàn
hiểu anh đang nói gì nhưng cũng giả vờ hồ đồ, nói:

- Cậu vừa mới tập uống rượu, có lẽ nào cậu lại đòi uống loại sáu mươi lăm
độ hay sao?

- Cho dù là sáu lăm hay bảy lăm độ cũng không phải là rượu chính hiệu,
muốn uống thì cũng phải uống loại chín mươi độ trở lên mới là thứ rượu
chân chính!

Ánh mắt Xuân Cường như đã nhận ra được điều gì đó, toét miệng cười:

- Cậu chưa uống mà đã nói toàn lời của kẻ say!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.