MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 565

- Có gặp một lần.

- Con tìm gặp nó hay nó chủ động đến gặp con?

- Không phải là tụi con đang nhờ cậu ta giúp đỡ để phá án sao? Hai ngày
trước chúng con đã có một cuộc gặp gỡ với cậu ta.

- Con cần nó giúp đỡ trong bao nhiêu lâu nữa?

- Nhanh thôi, không mấy ngày nữa đâu.

Bố suy nghĩ một lát, lại rút ra một điếu thuốc, đốt lên rồi nói:

- Ý kiến của bố thế này, sau khi vụ án này kết thúc, giữa con và Tiêu Đồng
không nên gặp nhau nữa, vương vấn không dứt được thì chẳng có gì tốt đẹp
cho cả hai đứa đâu.

Khánh Xuân đứng dậy đến trước mặt bố và ngồi xuống nhưng ánh mắt cô
vẫn nhìn về phía Tiểu Hắc. Nó cũng đang mở tròn mắt nhìn cô vì tiếc một
trò vui bị ngắt quãng giữa chừng. Khánh Xuân nói:

- Sau chuyện này Tiêu Đồng vẫn phải đi cai nghiện.

- Con đưa nó đến trại cai nghiện, lần này thì để nó ở trong đó lâu một tí,
thời gian ngắn quá không cai nghiện nổi đâu.

Khánh Xuân cúi đầu không nói.

- Khánh Xuân, con phải thực lòng nói cho bố biết, con đối với nó phải
chăng đã có ý định gì? Bây giờ, con là người thân duy nhất của bố, con
phải nói thực lòng. - Bố nói.

Khánh Xuân vẫn im lặng, không biết trong lòng cô đang nghĩ gì. Bố thở dài
nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.