MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 579

- Tôi có thể giúp cô chuyện gì?

- Chú, hoặc có thể là Kiến Quân hãy lấy hộp thuốc của Tiêu Đồng đưa cho
tôi.

- Thuốc?

- Cái hộp kim loại màu vàng ấy, bên trong vẫn còn một ít thuốc.

- À, tôi hiểu rồi. - Lão Hoàng như nhớ ra, nói - Có điều, nếu cô muốn Tiêu
Đồng cai thuốc. Trước tiên là cô phải bàn bạc với cậu ta và cậu ta phải có
quyết tâm, nếu không là mọi chuyện sẽ phức tạp thêm.

- Chuyện này thì không cần chú phải lo. - Âu Dương Lan Lan nói - Không
phải là bố tôi đã tuyên bố rồi sao, trạm dừng chân sau sẽ không cho Tiêu
Đồng ở riêng một phòng nữa, nếu tôi không có được vật ấy trong tay mình,
liệu tôi có không chế được anh ấy không?

Lão Hoàng như đã hiểu ý đồ của cô, cười nhẹ nói:

- Đúng là cô thông minh thật. Chuyện này thì cô yên tâm đi.

Nói xong, lão quay lưng đi về phòng Âu Dương Thiên.

Âu Dương Lan Lan trở về phòng mình tắm táp xong xuôi, leo lên giường
xem ti vi. Nửa tiếng sau, có tiếng gõ cửa. Quả nhiên là lão Hoàng và Kiến
Quân đến, không biết bằng phép màu nào mà họ đã lấy được hộp thuốc. Âu
Dương Lan Lan kinh ngạc, nói:

- Đúng là còn hơn cả đạo chích ngày xưa, sao nhanh thế?

Lão Hoàng phẩy tay ra vẻ chuyện nhỏ, nói:

- Tôi gọi điện cho Tiêu Đồng, yêu cầu cậu ta đến phòng tôi để thương
lượng những hoạt động tiếp theo trong hai ngày tới, tôi muốn nghe ý kiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.