MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 58

Sau khi ngâm thật lâu trong làn nước ấm áp, Tiêu Đồng cẩn thận gội đầu và
kỳ cọ thân thể rồi với tay lấy bộ quần áo mỏng treo trên móc phía sau cánh
cửa mặc vào người, ngắm mình trong gương. Vẫn đôi mắt rất sáng rất
trong. Anh rất muốn biết dung mạo của người đã cho anh đôi mắt và người
vợ chưa cưới của anh ta. Dung nhan của cô nữ cảnh sát đã từng làm bạn
mấy đêm liền với anh trong bệnh viện ấy như thế nào nhỉ?

Rời khỏi phòng tắm, Tiêu Đồng trông thấy Văn Yến đang ngồi trên giường
mình, chiếc đèn ngủ trên đầu giường đã được cô vặn thật nhỏ, căn phòng
mờ mờ ảo ảo.

- Sao em vẫn chưa về nhà? - Anh hỏi.

Văn Yến có vẻ không vừa lòng, liếc nhìn anh, giận dỗi:

- Anh xem, đã mấy giờ rồi mà còn bảo em về?

Tiêu Đồng cúi nhìn chiếc đồng hồ báo thức để trên đầu giường. Đã hơn
mười giờ đêm.

- Thế thì làm sao mà ngủ đây? - Anh kêu nhỏ.

Văn Yến đưa ánh mắt bẽn lẽn nhìn Tiêu Đồng. Anh vẫn biết là cô rất muốn
được ngủ chung nhưng anh không hề đả động đến chuyện này.

- Ngủ thế nào đây? - Anh lại hỏi.

Văn Yến lí nhí:

- Hay là để em ra ngủ ngoài phòng khách, trên ghế salon.

- Để anh ra ngủ ngoài ấy!

Vừa nói, Tiêu Đồng vừa ôm một chiếc chăn lên, đi thẳng ra phòng khách.
Văn Yến nhảy xuống giường, lôi anh lại, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.