MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 600

Lão Viên không thông báo vị trí của lão nhưng nói là sẽ có mặt ngay tại
quán cà phê của khách sạn ở lầu dưới. Xuân Cường nói: Quá tốt, tôi sẽ đến
đấy cung kính chờ ông!

Tắt máy của mình, Xuân Cường dùng máy của Khánh Xuân gọi cho trưởng
phòng Mã báo cáo tình hình rồi gọi đến phòng 332 cho Trường Phát. Xong,
hai người rời khỏi phòng, tìm đến quán cà phê.

Khi bước vào quán cà phê có vẻ rất cổ kính ấy, hai người mới phát hiện lão
Viên đã ngồi trong một góc tối, thanh thản nhấp nháp một cốc cà phê đặc
sệt và thưởng thức nhạc không lời phương tây. Xuân Cường và Khánh
Xuân kề vai sánh bước tới trước mặt lão Viên và cùng ngồi xuống. Đỗ
Trường Phát chọn một bàn kế bên và gọi cho mình một cốc bia.

Với lão Viên, Khánh Xuân hoàn toàn xa lạ. Lão có vẻ lạnh lùng khi đưa
mắt dò xét cô gái xinh đẹp đang ngồi trước mặt. Xuân Cường giới thiệu
xong, lão mới đưa tay ra bắt tay với Khánh Xuân:

- Hân hạnh, hân hạnh! - Lão cười nhỏ rồi nói một câu lấy lòng - Ông chủ
Vu nhanh nhẹn cường tráng, bà chủ Vu xinh đẹp tuyệt trần!

Xuân Cường đi thẳng vào vấn đề:

- Chúng ta trao đổi như thế nào?

- Ông có mang thứ ấy theo không? Mang theo là ổn rồi - Lão Viên bấm
ngón tay tính toán một hồi rồi từ từ hỏi.

- Hàng của các ông thì sao? Đã chuẩn bị xong cả chưa? - Xuân Cường hỏi.

Lão Viên không trả lời mà đưa tay chỉ lên lầu, hỏi lại:

- Tiền ở trong phòng ông phải không? Tôi phải xem trước một tí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.