MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 603

Xuân Cường cười nhẹ, nói:

- Tiền ở bên trong. - Và như để chứng minh, anh gọi lái xe và yêu cầu mở
cửa sau của chiếc xe đông lạnh. Trong ánh đèn đường vàng vọt, có thể
trông thấy mấy chiếc túi da ra, tất cả đều trống không. Đứng trước mặt lão
Viên, Xuân Cường lấy chìa khóa mở một chiếc túi ra, trong đó là những tờ
100 nhân dân tệ xếp thành từng tập một. Anh cười nói - Chiếc xe này chẳng
khác nào xe áp tải tiền của ngân hàng, đạn bắn không thủng.

Xuân Cường khóa chiếc túi lại rồi yêu cầu Trường Phát lên xe để bảo vệ
tiền. Anh vừa khó khăn nhét thân thể to lớn của mình vào xe vừa cười nói:

- Ông chủ đừng có bật máy lạnh của chiếc xe lên nhé, nếu không tôi lại
biến thành một miếng thịt đông lạnh mất thôi!

Xuân Cường chẳng quan tâm đến câu nói đùa của Trường Phát, đóng sầm
cánh cửa nặng nề lại rồi quay sang lão Viên nói:

- Như thế an toàn hơn.

Lão Viên đã cảm thấy yên tâm hơn vì kể cả lái xe, phía đối phương chỉ có
bốn người, trong đó lại có cả một cô gái, không đáng lo ngại. Lão cười nhẹ
và vỗ vai Xuân Cường nói:

- Đi thôi. Các vị cứ chạy theo sau, coi chừng lạc đường, hơi xa đấy.

Xuân Cường nói:

- Các ông chạy chậm một tí.

Nói xong, anh kéo Khánh Xuân lên ngồi ở trên cabin của chiếc xe đông
lạnh. Cô ngồi giữa lái xe và Xuân Cường, nghe thấy Xuân Cường nói với
lái xe: Chạy chậm thôi, bọn chúng nhất định phải chờ chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.