MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 611

Hai tiếng sau, Xuân Cường được đưa ra khỏi phòng mổ, nằm im thin thít
như một xác chết. Lúc ấy Mã Chiếm Phúc cùng với nhiều cán bộ lãnh đạo
của Cục Công an Thiên Tân đã có mặt và đều bồn chồn lo lắng đứng chờ
ngoài cửa phòng. Một bác sĩ đi ra và với thái độ hết sức bằng lòng, nói cuộc
phẫu thuật đã đem lại kết quả mỹ mãn, Xuân Cường đã qua khỏi cơn nguy
hiểm. Lúc ấy tâm trạng mọi người mới trở nên nhẹ nhàng hơn, cùng nhau
rời khỏi bệnh viện.

Mã Chiếm Phúc hỏi Khánh Xuân:

- Tâm trạng Xuân Cường như thế nào? Trước khi mổ có nói gì với cô
không?

- Anh ấy không nói gì, chỉ hỏi đã bắt được bọn tội phạm chưa, có phải là
nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành?

- Mọi người đã hoàn thành rất tốt nhiệm vụ. - Trưởng phòng Mã nói -
Trong điều kiện địa hình không mấy thuận lợi như thế mà mọi người vẫn có
thể tóm gọn được bọn tội phạm liều lĩnh, thu được lượng hàng có giá trị
đến hàng triệu đồng, có thể nói đây là một thành tích lẫy lừng, nhất định sẽ
có thưởng xứng đáng.

Tất cả mọi người đều cười.

Trưởng phòng Mã cũng cười vui nhưng ngay sau đó, mặt anh trở nên
nghiêm trang, kéo Khánh Xuân sang một bên nói:

- Có một tin không vui. Vừa rồi tôi đã định gọi điện thông báo cho công an
Cát Lâm ngay lập tức hành động nhưng họ đã gọi điện trước cho tôi...

- Họ nói thế nào?

Khánh Xuân dự cảm được một điều gì đó bất tường, lo lắng hỏi.

Mã Chiếm Phúc dừng lại giây lát rồi nói nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.