MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 665

sáng thì Tiêu Đồng đã sức cùng lực kiệt, bắt đầu van xin Âu Dương Lan
Lan hãy cho mình một điếu thuốc. Lần quyết tâm này của anh coi như chỉ
được thử thách trong một thời gian ngắn và cuối cùng đã thất bại hoàn toàn.

Âu Dương Lan Lan đưa thuốc cho anh, không che giấu được một vẻ đắc ý
trên mặt.

Hút xong điếu thuốc, Tiêu Đồng nằm mê man cho đến trưa mới tỉnh dậy,
sắc mặt xanh tái, nằm im trên giường không nói năng gì. Hình như để
chuộc lỗi, Âu Dương Lan Lan kéo anh đến chỗ Âu Dương Thiên hỏi tiền để
hai người đi ăn cơm trưa ở tiệm ăn trong thôn.

- Xưởng trưởng Thạch đã bảo người làm cơm, mọi người đều vừa ăn cơm ở
đây xong, hai đứa không được khác với mọi người. - Âu Dương Thiên nói.

- Con đã thấy mâm cơm ấy rồi, chẳng ra gì, làm sao ăn nổi. Suốt đêm qua
chúng con không ngủ được, cần phải bồi dưỡng thêm. - Âu Dương Lan Lan
nằn nì.

- Số tiền mặt mang theo lần này dùng đã gần hết rồi, lại không dám dùng
thẻ tín dụng. - Âu Dương Thiên nói - Chúng ta ở đây trong bao lâu khó
lòng mà nói trước được, do vậy con tiêu tiền cũng phải hạn chế, không
được như trước nữa đâu.

Lão Hoàng ngồi bên cạnh nói chen vào:

- Lan Lan à, không phải là cô đã mang theo mười nghìn đô la Mỹ hay sao.
Đây là khu kinh tế mở ven duyên hải, cho dù người dân ở đây có đần độn
gì thì cũng nhận ra đồng đô la Mỹ đấy!

Nhớ đến mười nghìn đô la, Âu Dương Lan Lan đưa mắt nhìn Tiêu Đồng.
Anh cúi đầu nói:

- Thôi thì ăn cơm ở đây cũng được, không cần phải ra ngoài đâu, tốn tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.