MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 687

Tiêu Đồng rất bình tĩnh hỏi:

- Có cần anh đi với em không?

- Không cần. - Âu Dương Lan Lan vừa nói vừa đứng dậy - Em đi một mình
cũng được.

Tiêu Đồng lạnh lùng đưa mắt nhìn cô:

- Em có quay lại không?

Âu Dương Lan Lan lặng người giây lát rồi nói:

- Đương nhiên, sao anh lại hỏi em như vậy?

- Anh nghĩ là bố em sẽ không để em quay lại nữa đâu.

Tất nhiên là Âu Dương Lan Lan hiểu ý Tiêu Đồng. Khi nói, trên môi anh
lại điểm một nụ cười nhạt. Cô nói như thề:

- Nhất định em sẽ quay lại, em hứa. Em có thể lấy đứa con trong bụng mình
để hứa với anh, anh vẫn không tin sao?

Tiêu Đồng không nói gì nữa, cúi đầu ăn cơm. Âu Dương Lan Lan thò tay
vào túi lấy chìa khóa phòng đặt trước mặt Tiêu Đồng nhưng anh không hề
liếc qua.

Âu Dương Lan Lan ra khỏi cổng khách sạn, gọi một chiếc taxi rồi căn cứ
theo điểm hẹn mà bố đã nói, cô yêu cầu đến Cung Thể dục thể thao tỉnh.
Cũng theo căn dặn của bố, cô bảo lái xe đi một vòng chung quanh cung
giống như đi tìm đường, cũng làm ra vẻ tìm người. Cô ngoái đầu về phía
sau quan sát và không nhận ra bất kỳ dấu hiệu nào của việc bị theo dõi.
Thêm một vòng nữa, đột nhiên cô trông thấy Kiến Quân lái chiếc Mercedes
đang bám theo sau. Khi chiếc Mercedes đã vượt lên ngang bằng với chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.