MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 689

- Không phải là bố còn phải giúp xưởng trưởng Thạch xuất một lô hàng cho
phía Hồng Kông sao? Bố không làm nữa à?

Âu Dương Thiên mệt mỏi nói:

- Bố đã liên hệ với tất cả rồi. Lão Hoàng với lão Thạch cũng đã bắt đầu
xuất phát ở Tân Điền, sáng sớm ngày mai hai bên sẽ gặp nhau trên biển và
giao hàng luôn. Nếu không có chuyện gì xảy ra với lão Thạch thì coi như
mệnh vận của lão Hoàng khá may mắn. Lão sẽ đi theo lô hàng ấy, sau đó
lão sẽ đến Tanzania để tìm chúng ta. Nếu có vấn đề xảy ra thì âu đó cũng là
số mệnh, lão Hoàng... Thôi, bố không thể nghĩ nhiều đến như vậy. Trong
thiên hạ này không có tiệc vui nào là không tàn!

Trong lòng Âu Dương Lan Lan cảm thấy có một chút bất nhẫn. Tuy cô
không thích lão Hoàng nhưng qua cách nói của bố, cô cũng nhận ra rằng
trong giới giang hồ làm ăn phi pháp này, mọi mối quan hệ đều trở nên nhạt
nhẽo. Nghĩ lại, cô thấy mình có diễm phúc, dù sao thì cũng được cuộc đời
ưu đãi hơn. Cô thở dài, nói:

- Phía Hồng Kông tốt với chúng ta quá. Hộ chiếu, vé máy bay đều do họ
nhúng tay vào. Họ vẫn còn rất tin tưởng ở bố.

- Họ không dám không làm cho chúng ta đâu. Có chuyện gì xảy ra với bố,
họ cũng không được an toàn. - Âu Dương Thiên cười khổ - Lão Hoàng và
Kiến Quân không hiểu được nội tình của họ nhưng bố thì nắm họ trong tay.
Họ không thể không nghĩ đến cái miệng của bố khi nằm trong trại giam của
công an. Hơn nữa, bố nắm rất nhiều manh mối làm ăn tại đại lục trong tay
mình, sau này họ còn phải lợi dụng bố. Trong tương lai, việc bố nối lại
những đường dây buôn bán ma túy trong đại lục không phải là không có
khả năng.

Âu Dương Lan Lan mỉm cười. Cô mở phong thư và chăm chú kiểm tra mọi
thứ bên trong: Hộ chiếu; vé tàu từ Quảng Châu đến Phúc Châu; vé máy bay
từ Phúc Châu đến Tanzania; một xấp đô la Mỹ. Tên trên hộ chiếu là giả, lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.