MÃI MÃI TUỔI MƯỜI CHÍN - Trang 52

Dưới đáy hào, Kưchin sau khi đã lấy lại hơi, ngồi nhằn hạt hướng dương,
vỏ dính đầy môi dưới.
Đạn cối nổ. Họ nhất loạt chúi xuống. Một vài quả nổ ở phía trên. Khi đã co
người lại, Trêchiakov vẫn ấn nút tín hiệu, quên bỏ tay ra.
- Chỗ các đồng chí có chuyện gì thế? Tiểu đoàn trưởng quát lên, trong ống
nghe ông nghe rõ tiếng nổ như ở ngay bên cạnh. Cậu đang ở đâu?
- Tôi đã báo cáo — Tôi đang ở ngoài trận địa.
- Trận địa nào? Trận địa nào hả?
- Ở đây súng máy địch khống chế dữ...
- Cậu vẫn nghĩ đến chuyện chiến đấu đấy chứ? Súng máy đối với cậu là cái
quái gì?
- Nó không cho bộ binh...
- Tôi hỏi: cậu có nghĩ đến chuyện chiến đấu không?
Tiếng nổ đanh Đạn bắn từ đâu đó không xa— Xoẹt-đùng! Xoẹt-đùng! Mà
không nghe thấy tiếng súng. Nhưng khẩu đội ở cách đây không xa. Anh lao
vọt lên và chật vật lắm mới kịp ngồi thụp xuống: cúi thấp đến nỗi tưởng
như mất đầu. Anh nhìn lên. Nghe âm thanh ở nơi nào đó sau làng.
Trên trận địa, từ các hố đạn mới, lính bộ binh bò ra mọi phía. Một người
nằm sấp bất động. Nếu như không tiêu diệt được khẩu đội cối đó, nó sẽ xơi
tái hết lính bộ binh. Nhưng mình lại không nhảy ra khỏi đây dược. Giá leo
được lên nóc chuồng bò...
Một tai anh nghe thấy tiếng đạn cối nổ, tai kia anh nghe thấy giọng nói
khẩn thiết của tiểu đoàn trưởng. Ở chỗ Trêchiakov thì chẳng có ai để mà
quát tháo, chỉ thấy bộ binh ở đằng xa.
- Đồng chí Ba. đồng chí có trông thấy nóc chuồng bò không?
Hơi thở nghẹn lại giây lát: có lẽ, nó đấy, cái quả đạn... Rồi nổ tung lên đến
nỗi công sự rung chuyển.
- Đồng chí có thấy nóc chuồng bò không? —Trê- chiakov hét lên, tai anh
điếc đặc. Anh ngọ nguậy giũ đất ra khỏi người — Tôi sẽ tìm được ở đằng
đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.