MÃI MÃI TUỔI MƯỜI CHÍN - Trang 54

- Thưa trung úy, xong ngay đây, xong ngay đây….
Xuiarov đưa bàn tay rờ quanh miệng, ngón tay đeo nhẫn bị cụt rung rung.
- Lâu không?
- Thưa trung úy, ngay bây giờ đây…
Gương mặt anh ta lo ngại, mồ hôi vã ra như tắm. Đột nhiên anh ta không
bò nữa, mà ngồi dậy, giơ khuỷu tay che đầu. - Vèo – vèo! Đạn từ trận địa
ào đến chỗ anh ta - Ầm! Ầm! Ầm!
- Anh có lên hay không? Lên chứ?
Anh đưa mũi ủng bẩy anh ta khỏi mặt đất, anh ta nằm vật ra:
- Anh có lên không? Có lên không hả?
Xuiarov kêu lên rất lạ lùng, tiếng kêu từ bên trong bật ra. Lại ầm ầm ở phía
trên. Và ở đây họ vẫn loai hoay trong khói, trong chiến hào. Không làm chủ
được mình, Trêchiakov thộp lấy cổ áo capốt của Xuiarov, lôi anh ta dậy, và
kéo lại gần:
- Mày muốn sống hả?
Thế rồi anh giật, anh lắc Xuiarov. Hai bên thái dương đẫm mồ hôi và cái
nhìn run rẩy, chập chờn của Xuiarov sát trước mắt anh.
- Muốn sổng lâu hơn tất cả mọi người hả?
Thế rồi anh cảm thấy run bắn lên và không kiềm chế nổi: phải nện cho hắn
một trận. Trêchiakov hất Xuiarov ra. Xuiarov va vào thành hào, máu mũi
trào ra đỏ tươi như nước anh đào chưa thật chín. Từ dưới đất, anh ta ngước
đôi mắt sưng phồng lên, và lại ngã vật ra, đưa tay che mặt.
- Mày cứ việc sống, đồ chó chết!
Trêchiakov giật lấy khẩu súng trường, giật lấy cuộn dây của anh ta, cuộn
dây điện thoại Đức màu đỏ, tầm trăm mét và quăng lên trên.
Có ai đó rên rỉ và ngã nhào xuống chiến hào, mũ ca-lô xanh. Cái nhìn đục
ngầu sợ hãi, đôi tay đầy đất, đầy máu ôm lấy bên bụng. Anh trông thấy
cảnh đó khi đã lấy đà chạy. Ý nghĩ cấp cứu nảy ra trong khoảng khắc; dừng
lại, băng bó…Nhưng anh đã chạy, cuộn dây vướng víu trong tay, dây cuốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.