MÃI MÃI TUỔI MƯỜI CHÍN - Trang 64

Trung úy pháo binh tay cầm tấm bản đồ lăng xăng vô ích bên máy điện
thoại. Anh ta chỉ chống chế trong ống nghe, vẫn chưa cho nổ súng.
- Đằng anh có loại pháo nào — Trêchiakov quát lên
- Lựu pháo... Một trăm hăm hai...
- Khẩu đội pháo nằm ở đâu?
- Đây, đây này, — trung úy chỉ lên bản đồ, nhìn đầy hy vọng.
Trechiakov ước lượng khoảng cách:
- Cho bắn đi!
Và anh ta bắt đầu truyền lệnh.
Một chàng trai nào đó, tóc xõa trước trán, mang quân hàm trung sĩ, không
hiểu sao lại láng cháng ở đây, nhìn Trêchiakov đầy vẻ thán phục.
- Trung úy, cừ lắm!
Và Trechiakov nghe thấy giọng Kưchin hổn hển trong ống nghe:
- Phượng vĩ, Phượng vĩ!
- Kưchin phải không?
- Tôi đây! Dây đứt ở đây, ngoài trận địa...
Và lúc này là giọng của tiểu đoàn trưởng:
- Có chuyện gì xảy ra ở chỗ các đồng chí đấy? Trechiakov. Các đồng chí
đang làm gì?
- Bọn Đức dùng xe tăng phản kích! Cần hỏa lực bắn chặn…
- Xe tăng, xe tăng à…Đồng chí trông thấy bao nhiêu chiếc? Chính mắt
đồng chí trông thấy bao nhiêu chiếc?
- Tôi trông thấy năm chiếc…Bây giờ…
Anh muốn nói «tôi sẽ đến». Nhưng từ trén cao, đất đổ xuống, rơi trúng
lưng cúi cong cong, rơi trúng đầu, khi anh đang quỳ trước máy, cố nén cơn
buồn nôn. Nước bọt đặc quánh từ miệng ứa ra, anh đưa tay áo lau. Anh
chợt nghĩ: « Nó thế đấy... ». Và anh rất đỗi ngạc nhiên: chẳng đáng sợ….
Trung sĩ tóc bù xù nằm sấp dưới đáy hầm, giơ một cánh tay ra đằng trước.
Những ngón tay ngọ nguậy. Và ở đằng kia, một hố đạn đất tơi xốp khói âm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.