MÁI NHÀ XƯA - Trang 45

Bích Thuỷ

Mái nhà xưa

Đánh máy: canary

Chương VIII

Tôi nhận ra đang ở sân ga Tháp Chàm. Đây là giao điểm của hai đường
Đalat - Nha Trang nên tàu còn đỗ lại khá lâu để dồn chuyến phân đi hai
ngã.
Trời đã bắt đầu rạng sáng. Ánh đèn ở sân ga nhạt dần vào buổi bình minh
mờ đục.
Chiếc valy của tôi khá nặng. Tôi chợt nhận ra tôi đã tham lang mang theo
những thứ lặt vặt... rất là con gái! Những thứ ấy lúc này đeo nặng trên cánh
tay mỏi rời của tôi, kéo trì vai tôi xuống. Tôi thở dài bực bội, thì vừa nghe
có tiếng nói bên cạnh:
- Cô cho phép tôi giúp cô một tay!
Tôi khựng người lại. Người vừa nói câu đó là tên "Chuột"!
Hắn nhắc chiếc valy của tôi một cách nhẹ nhõm mà tôi không ngờ ở con
người mảnh khảnh như hắn. Đầu óc tôi rối lên những ý nghi ngờ. Từ lúc
mới thoáng gặp hắn trên tàu, tôi đã có thành kiến, coi hắn là một tên gian
phi. Có phải hắn định xách giùm chiếc valy của tôi để rồi chuồn luôn? Làm
sao bây giờ? Hắn đi trước tôi, và tôi chỉ còn có cách theo sau hắn.
Ra khỏi nhà ga, hắn dừng lại, bảo tôi:
- Xin lỗi cô, tôi không thể giúp cô xa hơn nữa. Tôi đợi đổi sang chuyến tàu
khác.
Tôi ngỏ lời cám ơn, lòng nhẹ vơi. Rồi tôi chợt nảy ra một ý kiến: Người
này đang theo dõi Chương. Hắn quyết định đổi tàu, tức nhiên Chương cũng
đã đổi tàu.
Như vậy tôi còn ở lại ga này làm chi? Tháp Chàm thuộc thị xã Phan Rang.
Nếu là khách nhàn du tôi có thể ở lại đi thăm ngôi tháp cổ của dân Hời, và
ra bờ biển Ninh Chử tắm mát. Nhưng tôi không phải là du khách. Tôi đang
có một mục tiêu theo đuổi. Còn đang suy tính lưỡng lự, muốn hỏi tên
Chuột một vài điều thì hắn đã hỏi tôi trước:
- Tôi vừa thấy cô nói chuyện với một thanh niên trên tầu, chắc cô với anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.