MÁI NHÀ XƯA - Trang 94

ghét bỏ, đầy ải con bà không cho con bà được hưởng những gì mà Chương
với Tý Việt được hưởng.
Từ ganh ghét, oán hận bà đâm ra thù hằn và nảy sinh ra những âm mưu đen
tối.
Sực nhớ vụ bà Oai trượt cầu thang suýt vong mạng, tôi hỏi:
- Vụ cái thảm trải cầu thang cũng do bà ấy xếp đặt?
Chương gật đầu:
- Phải!... tội nghiệp má tôi lại là nạn nhân. Đồng thời bà ấy cũng nói cho tôi
biết tôi là một đứa trẻ lạc loài được đem về nuôi. Thâm ý của bà ấy là làm
tôi chán nản, bỏ đi. Và tôi đã bỏ nhà ra đi thật.
- Rồi bà ấy cho tên Chuột theo dõi anh? Hắn là ai vậy?
- Hắn là một tên lưu manh, trước kia có quen biết chồng bà Tám. Tên này
đem về những tin tức làm bà Tám thất vọng: chẳng những tôi không biệt
tích vào chốn thâm sơn cùng cốc, hoặc trầm mình xuống long cung thủy tề,
mà tôi lại đi làm một cuộc điều tra...
- Xem cha mẹ thật của anh là ai?
- Đúng thế. Nhưng trong trí não bệnh hoạn của bà Tám lại nảy ra một ý ngờ
vực: Bà tưởng tôi đi tìm Phương. Ý nghĩ ấy làm bà bấn loạn. Nên khi tôi
trở về bà bày thêm một âm mưu mới: Lừa vào trong hang đá rồi bít cửa
hang!
- Thế còn Khánh? Khánh có gì để bà ấy thù ghét đâu?
- À, có lẽ tại Khánh thân với tôi nên bà ấy ghét lây.
Tôi bật cười, nhớ đến lần chạm trán Chương trước đây ở nhà bà Đan Thanh
và những lần gây gổ khác. Tôi hỏi:
- Ai cho anh biết những điều ấy?
- Chính bà Tám đã khai ra. Vụ chúng mình mất tích làm sôi nổi cả thị xã.
Cảnh sát bắt tên Chuột và chú Sáu tra hỏi. Chúng đổ tội cho bà Tám. Thực
ra chúng chỉ là những tên lưu manh chứ không phải hạng sát nhân. Chúng
tưởng đâu bà Tám bày một trò ác độc cho bỏ ghet thôi. Xong việc, chúng
nhận tiền rồi đi nơi khác. Nhưng khi nghe cảnh sát buộc chúng vào tội đồng
lõa trong một vụ mưu sát chúng mới hoảng người lên.
- Thế ra nhờ vào lời khai của hai tên đó mà chúng mình được cứu thoát?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.