MÀN ĐÊM - Trang 114

Đôi mắt xanh đẹp tuyệt quan sát tôi, và tôi lại thấy những bánh xe

đang quay trong đó. Jesse có thể ve vãn rất nhiều và là kẻ to mồm,
nhưng cậu ta không ngu.

“Cậu hành động như thể cậu đã từng nếm trải rồi. Cậu phấn khích

khi mình ghé vào cổ cậu.”

“Cậu hôn rất giỏi,” tôi cãi, dù không thực sự đúng. Jesse chảy dãi

nhiều hơn mức tôi thích. “Chẳng lẽ cậu không nghĩ là nếu mình cho
máu thì tất cả mọi người sẽ biết hay sao?”

Jesse bất chợt nhận ra. “Trừ phi cậu không làm thế trước khi cậu

bỏ đi. Cậu đã cho máu khi cậu trốn khỏi đây, đúng không? Cậu cho
Lissa uống.”

“Tất nhiên là không,” tôi lặp lại.
Nhưng Jesse đã nắm bắt được điều gì đó, và cậu ta biết thế. “Đó

là cách duy nhất. Cậu không có những người cung cấp mà. Ôi chà
chà!”

“Lissa tìm được mấy người,” tôi nói dối. Chúng tôi cũng nói như

thế với Natalie, cô nhắc lại cho những người khác và không một ai -
trừ Christian - từng thắc mắc. “Khối người thường sẵn sàng làm việc
đó.”

“Chắc chắn rồi,” Jesse cười. Cậu ta lại áp miệng vào cổ tôi.
“Mình không phải một ả điếm máu,” tôi gắt, lùi ra xa.
“Nhưng cậu muốn. Cậu thích mà. Tất cả các cô ma cà rồng lai

đều thế.” Răng Jesse lại chạm vào da tôi. Sắc bén. Tuyệt vời.

Tôi có cảm giác rằng thái độ thù địch chỉ làm mọi việc tệ hơn,

nên tôi “tháo ngòi nổ” cho tình huống bằng câu trêu chọc. “Dừng lại
đi,” tôi dịu dàng nói, lướt đầu ngón tay lên môi cậu ta. “Mình đã bảo
rồi, mình không như thế đâu. Nhưng nếu cậu muốn có việc để làm với
miệng cậu, thì mình sẽ cho cậu vài ý tưởng.”

Câu nói đầy hứng thú của Jesse lên đỉnh điểm.
“Hả? Ví dụ là gì…?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.