MÀN ĐÊM - Trang 116

không nói gì, nhưng thông điệp giận dữ và phản đối được truyền tải rất
to và rõ ràng.

Rồi mọi chuyện thay đổi.
Gần như là anh bị ngạc nhiên, như thể anh chưa từng để ý đến tôi

trước đây. Nếu đó là bất kỳ một anh chàng nào khác, thì tôi hẳn sẽ nói
rằng anh đang nhòm ngó tôi. Và đúng thật, rõ ràng Dimitri đang quan
sát tôi. Quan sát khuôn mặt, cơ thể tôi. Tôi chợt nhận ra mình đang
mặc mỗi quần jeans và áo chip - nói cho rõ là một chiếc áo chip màu
đen. Tôi biết chắc chắn rằng không có nhiều cô gái trong trường này
mặc áo chip đẹp như tôi. Kể cả một người như Dimitri, người trông bề
ngoài chỉ quan tâm đến trách nhiệm, tập luyện và những thứ tương tự,
cũng phải ngưỡng mộ.

Cuối cùng, tôi nhận ra một cơn ửng đỏ nóng bừng đang lan toả

khắp người tôi, và rằng ánh mắt của Dimitri tác động đến tôi còn
nhiều hơn hẳn những nụ hôn của Jesse. Dimitri đôi khi lặng lẽ và xa
cách, nhưng anh cũng có sự tận tâm và nồng nhiệt mà tôi chưa từng
thấy ở bất kỳ người nào khác. Tôi tự hỏi năng lực và sức mạnh đó sẽ
được chuyển hoá thế nào thành… tình dục. Tôi tự hỏi Dimitri sẽ cảm
thấy thế nào nếu chạm vào tôi và… khốn thật!

Tôi đang nghĩ gì vậy? Tôi có bị điên không? Xấu hổ quá, tôi liền

lấp liếm các cảm xúc của mình bằng thái độ.

“Anh nhìn thấy thứ gì anh thích sao?” Tôi hỏi.
“Mặc đồ vào.”
Miệng Dimitri đanh lại, dù anh vừa cảm thấy điều gì đi nữa thì nó

cũng đã biến mất ngay. Thái độ dữ dội đó khiến tôi tỉnh cả người và
quên luôn phản ứng khó chịu của mình vừa rồi. Tôi lập tức mặc lại áo,
thiếu thoải mái vì phải thấy phần tính cách nghiệt ngã của anh.

“Làm sao anh tìm được em? Anh bám theo để đảm bảo em không

bỏ trốn à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.