MÀN ĐÊM - Trang 164

Tôi cười chua chát, có phần ngạc nhiên vì sự tuyệt vọng của

chính mình. “Nó đã làm rồi. Nó nói nó sẽ chơi lại tớ, rằng tớ sẽ không
thể bảo vệ cậu. Nó đã làm. Khi tớ quay lại lớp học…” Một cảm giác
muốn bệnh dâng lên trong dạ dày tôi. Tôi nghĩ về những người bạn và
lòng tôn trọng mà tôi đã cố tạo ra, cho dù chúng tôi không làm gì gây
chú ý. Rồi sẽ chẳng còn nữa. Người ta sẽ không thể quay trở lại từ một
chuyện như thế này. Sẽ không, giữa các Moroi. Một lần làm một ả
điếm máu, thì mãi mãi là một ả điếm máu. Điều làm cho chuyện này
tồi tệ hơn là một phần tăm tối, bí mật trong tôi thực sự thích được ma
cà rồng cắn.

“Cậu không cần phải cứ cố bảo vệ tớ,” Lissa nói.
Tôi cười. “Đó là công việc của tớ mà. Tớ sẽ là giám hộ của cậu.”
“Tớ biết, nhưng ý tớ là thế này. Cậu không nên phải chịu đựng vì

tớ. Không cần phải trông nom tớ. Nhưng cậu đã luôn hành động như
thế. Cậu đưa tớ chạy khỏi đây. Cậu lo mọi việc khi bọn mình ra ở
riêng. Kể cả khi quay lại… cậu cũng là người làm hết mọi thứ. Mỗi
lần tớ suy sụp - như tối hôm qua - cậu lại có mặt. Còn tớ, tớ yếu đuối.
Tớ không giống cậu.”

Tôi lắc đầu. “Điều đó chẳng quan trọng. Tớ vẫn làm. Tớ không

ngại đâu.”

“Ừ, nhưng nhìn xem chuyện gì đã xảy ra. Tớ mới là người mà

Mia thù ghét - dù tớ vẫn không hiểu tại sao. Sao cũng được. Chuyện
đó sẽ dừng lại. Từ bây giờ tớ sẽ bảo vệ cậu.”

Vẻ mặt Lissa toát lên sự kiên quyết, một lòng tự tin tuyệt vời toả

ra từ cô, nhắc tôi nhớ đến một Lissa mà tôi quen biết từ trước vụ tai
nạn. Đồng thời, tôi còn cảm thấy điều gì đó khác bên trong cô ấy -
điều tối tăm hơn, một cảm giác giận dữ được chôn giấu sâu kín. Trước
đây tôi cũng đã thấy khía cạnh này ở Lissa, và tôi không thích nó. Tôi
không muốn cô chạm đến nó. Tôi chỉ muốn cô được an toàn.

“Lissa, cậu không bảo vệ được tớ đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.