MÀN ĐÊM - Trang 186

Mười lăm

MASON ĐÃ HOÀN THÀNH SỨ MỆNH.
Ngày hôm sau, cậu gặp tôi trước giờ học, bê theo một hộp sách.
“Mình lấy được rồi,” Mason nói. “Nhanh lên, cầm lấy đi trước

khi cậu gặp rắc rối vì nói chuyện với mình.”

Mason trao sách cho tôi, và tôi không khỏi làu bàu. Chúng nặng

kinh. “Christian đưa cho cậu à?”

“Ừ. Mình cố nói chuyện với cậu ta mà không bị ai nhòm ngó.

Cậu ta có thái độ lạ lắm, cậu đã bao giờ để ý chưa?”

“Có.” Tôi đến đáp cho Mason bằng một nụ cười mà cậu ấy như

nuốt lấy. “Cảm ơn. Việc này rất có ý nghĩa với mình.”

Tôi bê đống chiến lợi phẩm lên phòng mình, hoàn toàn nhận thức

được rằng thật quái lạ khi một đứa ghét học như tôi lại sắp sửa vùi đầu
vào một đống sách bụi mù từ thế kỷ thứ mười bốn. Nhưng khi tôi mở
cuốn sách đầu tiên, tôi thấy rằng những cái này hẳn là các bản in lại
của bản in lại của bản in lại, vì bất kỳ thứ gì cũ như thế hẳn đều đã
rụng rời ra từ lâu rồi.

Xem xét qua các cuốn sách, tôi phát hiện ra chúng chia thành ba

loại: những cuốn được viết bởi người khác sau khi Thánh Vladimir
qua đời, những cuốn được viết bởi người khác khi Ngài vẫn còn sống,
và một cuốn kiểu nhật ký do chính Ngài viết. Mason đã nói gì về các
nguồn thông tin nguyên thuỷ và thứ cấp? Hai nhóm sách cuối mới là
những cuốn tôi cần.

Bất kỳ ai tái bản những cuốn sách này hẳn cũng đã biên tập lại

chúng, đủ để tôi không phải đọc Tiếng Anh Cổ Xưa hay bất kỳ thứ gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.