MÀN ĐÊM - Trang 198

“Lẽ ra cậu ta nên dừng lại,” Lissa thản nhiên nói. Cây gậy đã

đứng yên. Bây giờ nó ở đúng khoảng cách thích hợp để có đà mà quật.
“Lẽ ra cậu ta không nên làm thế với cô gái. Người không thể đối xử
với người như thế được, dù là đối với những người cung cấp.”

“Nhưng cậu đang làm cô ấy sợ,” tôi nhẹ nhàng nói.
“Nhìn cô ấy kìa.”
Lúc đầu không có gì xảy ra, thế rồi Lissa hơi liếc mắt về phía

người cung cấp. Cô gái người thường vẫn ngồi co trong góc, hai tay
vòng ôm lấy người như để tự vệ. Đôi mắt xanh to tướng, ánh sáng
phản chiếu trên khuôn mặt ướt đẫm, đầy vệt nước mắt, cô gái phát ra
một tiếng nức nở nghèn nghẹn, khiếp hoảng.

Khuôn mặt Lissa vẫn dửng dưng. Tôi cảm nhận được cuộc đấu

tranh mà Lissa đang cố kiểm soát. Một phần trong cô không muốn làm
đau Wade, bất chấp cơn giận dữ mù quáng đang tràn ngập. Mặt cô
nhăn lại, mắt nhắm chặt. Tay phải cô với sang cổ tay trái và siết chặt,
các móng tay cắm sâu vào thịt. Lissa vấp lùi lại vì đau, nhưng qua mối
kết nối, tôi cảm thấy cơn đau bất ngờ đã khiến cô không còn tập trung
vào Wade nữa.

Lissa thôi dùng phép ép buộc, và Wade thả rơi cái gậy, bỗng

nhiên trông rất bối rối. Tôi thở phào ra, từ nãy giờ tôi vẫn nín thở.
Ngoài hành lang, có tiếng bước chân. Tôi để cửa mở, và tiếng đổ vỡ
đã gây chú ý. Một vài nhân viên ký túc xá ập vào phòng, chựng lại khi
nhìn thấy đống đổ tan tành trước mặt.

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Chúng tôi nhìn nhau. Wade trông hoàn toàn bối rối. Cậu ta nhìn

chăm chăm vào căn phòng, vào cây gậy, rồi vào Lissa và tôi. “Cháu
không biết… Cháu không thể…” Cậu ta dồn toàn bộ sự chú ý sang tôi
và đột nhiên trở nên tức tối. “Cái của nợ… chính là cậu! Cậu không
chịu bỏ qua chuyện người cung cấp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.