MÀN ĐÊM - Trang 310

thuật.

“Bằng cách nào? Bằng cách nào mà Ngài làm thế được?”
“Sức mạnh ý chí, ta đoán thế. ừm…” Vị linh mục ngừng lại. “Ý

chí, và Anna.”

“Anna được hôn bóng,” tôi lẩm bẩm. “Giám hộ của Ngài.”
Vị linh mục gật đầu. “Anna đã ở với Ngài. Khi Ngài yếu đi, bà

chính là người đỡ Ngài dậy. Anna thúc giục Vladimir phải mạnh mẽ
và đừng bao giờ đầu hàng cơn điên rồ trong đầu mình.”

Tôi rời nhà nguyện trong kinh ngạc. Anna đã làm điều đó. Anna

đã dẫn Vladimir đi trên con đường ở giữa, giúp Ngài tạo ra những điều
kỳ diệu trên thế giới mà không gặp phải một kết thúc kinh hoàng. Cô
Karp thì không may mắn như thế. Cô chẳng có giám hộ nào kết nối
với mình cả. Không có ai đỡ cô đứng dậy.

Lissa thì có.
Tôi mỉm cười và băng ngang qua sân, về phía phòng sinh hoạt

chung, thấy yêu đời hơn hắn so với một thời gian dài trước đó. Chúng
tôi sẽ làm được việc này, Lissa và tôi. Chúng tôi có thể phấn đấu cùng
nhau.

Đúng lúc ấy, tôi chợt liếc thấy một bóng sẫm. Nó nhào xuống

ngang qua tôi và đậu lên một cái cây gần đó. Tôi dừng bước. Đấy là
một con quạ, to lớn và hung hãn, với lớp lông đen mượt mà.

Chỉ thoáng chốc, tôi nhận ra rằng đây không phải là một con quạ

bất kỳ, mà chính là con quạ đó, con quạ mà Lissa đã chữa lành. Không
con chim nào dám đậu gần một ma cà rồng lai. Và không con chim
nào biết nhìn tôi bằng ánh mắt thông minh và quen thuộc đến thế. Tôi
không tin nổi rằng nó vẫn còn lảng vảng quanh đây. Một cơn ớn lạnh
chạy dọc sống lưng, tôi bắt đầu lùi lại. Rồi sự thật va mạnh vào tôi.

“Mày cũng kết nối với Lissa, phải không?” Tôi hỏi, hiểu rõ rằng

ai trông thấy cũng sẽ nghĩ là tôi bị điên. “Cậu ấy mang mày trở lại.
Mày đã được hôn bóng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.