MANG EM TRỞ LẠI - Trang 150

nghĩ ông ta biết điều gì đó mà cô không biết về đời mình. Tức giận, cô
quăng chiếc khăn thừa ra sàn nhà, rồi mỉm cười hài lòng khi nó ụp lên trên
đống ảnh, che khuất chúng.

Thất vọng sau những nỗ lực ban chiều, Tory với lấy điện thoại nhưng

giữa chừng lại đổi ý. Có lẽ cô nên đợi và gọi cho Brett sau khi đi vào quán
bar tối nay. Hy vọng tới lúc đó cô sẽ có chuyện khả quan hơn kể cho anh.

Một tràng cười đùng đục, tiếp theo là những tiếng khúc khích cao vút

phát ra từ căn phòng kế bên. Tory nhớ lại chiếc xe đẩy bị để quên ở cửa
phòng và chiếc ô tô tải sáng bóng rồi thở dài. Nếu có máu cá cược, cô sẽ
đặt tiền cho sự thật là gã cao bồi sở hữu chiếc xe đang vui vẻ với cô hầu
phòng của nhà nghỉ.

“Cứ đặt nó ở đây,” Brett nói, chỉ vào căn phòng đầu tiên bên phải, cuối

hành lang. Nhân viên chuyển nhà đã gần xong việc. Chỉ cần vài lượt đi ra
xe tải nữa là mọi đồ đạc của anh sẽ ở trong ngôi nhà mới. Anh đi từ phòng
này sang phòng khác, nghiên cứu phần không gian rộng thêm ở ngôi nhà
mới thuê. Anh sẽ không để bản thân mình nghĩ về chuyện tại sao lại thuê
một ngôi nhà thay vì một căn hộ khác. Anh từ chối thừa nhận, cho dù với
chính mình, rằng khi nhìn thấy phòng sinh hoạt chung được làm mới lại ở
kế bên phòng ngủ chính, ý nghĩ đầu tiên của anh là nó sẽ trở thành phòng
làm việc hoàn hảo cho Tory, và rằng cái nhà kho rộng rãi thông với nó sẽ
làm thành phòng tối tuyệt nhất. Cuộc sống mới của anh không còn chỗ cho
những ý nghĩ ấy nữa. Cho đến khi anh biết là cô thực sự muốn có anh trong
đời.

“Thùng cuối cùng đây,” người chuyển nhà nói sau khi đặt chiếc hộp đề

“Nhà bếp” xuống.

Brett gật đầu và với tay lấy quyển séc. Vài phút sau, những người

chuyển nhà đã đi khỏi. Anh đứng ở giữa những thứ còn sót lại trong đời
mình và nhận ra mình chưa bao giờ cảm thấy cô đơn như lúc này. Rồi anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.