MANG EM TRỞ LẠI - Trang 300

Anh dừng ở ngưỡng cửa, lắng nghe. Hơi thở của cô vẫn đều. Tốt. Cô

vẫn ngủ say.

Khi Brett đi lại chiếc giường. Tory xoay người nằm sấp, một tay hất

ra, tay kia kẹt dưới ngực. Anh đứng ở chân giường nhìn cô ngủ, tự hỏi làm
sao một người lại có thể thay đổi toàn bộ cuộc sống của người khác như
thế. Anh không thể tưởng tượng ra thế giới không có cô.

Khao khát được chạm vào cô, Brett trèo lên giường, khẽ nằm xuống

bên cạnh Tory rồi trượt tay quanh cổ cô. Trong lúc anh làm thế, Tory lại
xoay người để dùng ngực anh làm gối. Brett mỉm cười với chính mình,
nhìn xuống và ngắm cô trong ánh trăng mờ mờ. Rồi nụ cười của anh đông
cứng lại và nhạt đi, trái tim anh nảy lên đau đớn khi anh đưa tay lên má cô,
dùng đầu ngón tay vẽ một đường lặng lẽ theo dòng nước mắt của cô.

Jesus.

Đó là một lời cầu nguyện chứ không phải nguyền rủa. Brett kéo Tory

vào lòng, muốn mang cô tránh xa nỗi đau, nhưng vẫn biết rằng điều duy
nhất mình làm được là ở bên cạnh khi cô cần tới.

Rentshaw không giấu nổi nỗi bồn chồn. Họ chỉ còn một phòng nữa

chưa đào, rồi mọi thứ sẽ kết thúc. Nếu họ xới cái sàn đó lên mà vẫn không
tìm thấy mảnh xương nào của Ruth Lancaster, anh sẽ dừng mọi hoạt động
lại.

Art Beckham không vui vẻ gì với những việc họ đã làm trên sàn nhà

và trong chuồng gia súc của anh ta. Anh ta đã giành được một thỏa thuận
với cấp trên của Rentshaw để có một sàn nhà mới trước cuối tuần này.

Cảnh sát trưởng Calio Rock đã biến mất tăm mất tích, để cho

Rentshaw đóng vai trò ông chủ cũng như giải quyết giới truyền thông. Đám
phóng viên liên tục đòi những câu trả lời anh không có, còn Tory Lancaster
thì nhìn chằm chằm vào anh bằng đôi mắt mở to, đầy ám ảnh. Vào lúc đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.