MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 120

dài quá lâu. Đến lượt Thống đốc Roxburgh xuất hiện. Ông này cũng long
trọng hứa sẽ cương quyết thi hành luật pháp tiểu bang.

Tắt tivi, Sam Cayhall ra đứng ở hàng song sắt khi nghe tiếng hắng giọng

của Gullit. Gullit hỏi ngay:

– Ông nghe tin không, Sam?
– Có.
– Gay đấy.
– Chắc vậy.
– Ông nên lạc quan đi…
– Có cái gì tốt để lạc quan chứ?
– Ông chỉ còn phải chịu đựng có bốn tuần nữa thôi.
Không thể biết Gullit nói đùa hay nói thật. Sam quay vào. Ông đọc lại bản

hợp đồng Adam đưa cho ông hôm qua. Rồi ông lấy máy chữ ra lóc cóc gõ
bản hợp đồng theo ý ông.

Bản hợp đồng được gõ xong lúc 9 giờ 30. Ông già tử tù lấy làm kiêu hãnh

vì đây là tác phẩm văn bản giá trị nhất ông viết sau nhiều tháng không rờ
đến cái máy chữ. Ông vừa ăn mẩu bánh để dành từ bữa sáng vừa đọc lại bản
văn.

Tiếng mở cửa sắt rồi tiếng chân người đi đến ngoài hành lang. Parker hiện

ra trước song sắt:

– Luật sư đến đó…
Đứng lên, ông già chậm rãi mặc bộ đồng phục tử tù màu đỏ.
– Mấy giờ rồi?
– 9 giờ 35. Hỏi giờ làm quái gì?
– 10 giờ tôi được ra vườn phơi nắng.
– Muốn ra vườn chơi hay muốn đi gặp luật sư?
– Gặp luật sư xong sẽ ra vườn.
– Để coi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.