MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 150

và ông sẵn sàng đá đít luật sư dù người luật sư ấy có là cháu nội của ông đi
nữa.

Bar Mallard đông khách vào giờ tan sở. Đa số nhân viên của những văn

phòng trong trung tâm thành phố đều có nhà ở vùng ngoại thành. Sau tám
giờ làm việc mệt mỏi, họ tụ họp lại trong những tiệm rượu như bar Mallard
để uống một hai ly lấy sức lái xe về nhà. Khách uống bia đông hơn số khách
uống rượu. Người ta nhấm nháp bia với cánh gà chiên bơ, gan bò nướng.

Adam nói tên Todd Marks với người hầu bàn và được đưa tới bàn Marks

đang ngồi chờ. Chàng thấy anh phóng viên này cũng trạc tuổi mình, mang
kính cận, tóc dài đến vai. Hai người bắt tay nhau, cả hai cùng uống bia
Heineken.

Marks để sổ tay, bút trên bàn, sẵn sàng ghi chép. Adam làm chủ ngay tình

hình:

– Có đôi điều cần thoả thuận trước. Tất cả những gì tôi nói đều không

được ghi lại. Anh không được viết là do chính tôi nói. Anh có thể sử dụng
những gì anh hỏi được ở tôi nhưng không được viết là anh đã gặp tôi và do
chính tôi nói. Đồng ý?

Marks nhún vai tỏ ý không coi đó là chuyện quan trọng mặc dầu anh

không thích. Anh ta bỏ quyển sổ và cây bút vào túi.

– OK.
– Tôi sẽ trả lời anh, nhưng tôi sẽ không trả lời tất cả những câu anh hỏi.

Tôi chỉ cốt tới gặp anh để nói cho anh biết rõ tôi yêu cầu gì ở anh.

– Được thôi. Sam Cayhall có phải là ông nội của anh không?
– Sam Cayhall là thân chủ của tôi. Ông ấy ra lệnh cho tôi không được

tiếp xúc với nhà báo. Đó là lý do tại sao tôi không thể để anh viết là anh đã
gặp tôi và chính tôi nói với anh những gì anh đăng. Anh hiểu chứ?

– Tôi hiểu. Nhưng mà… Sam Cayhall có phải là ông nội của anh không?
Adam gật đầu:
– Phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.